Trương đại quan nhân vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng nói: "Yên Nhiên? Em về từ khi nào vậy?"
Sở Yên Nhiên nói: "Không phải đã nói với anh là em sẽ về sớm ư?"
Trương Dương nói: "Nhưng em nói là sau khi xuống Thượng Hải thì bay tiếp tới Bắc Nguyên cơ mà, sao lại tới kinh thành?"
Sở Yên Nhiên nói: "Anh không muốn em tới à?"
Trương đại quan nhân nói: "Trông mòn con mắt!"
"Em không tin! con người anh hoa ngôn xảo ngữ quen rồi."
Trương Dương nói: "Anh tới đón em!"
Sở Yên Nhiên nói: "vốn là em muốn mang tới cho anh một sự bất ngờ, đột nhiên xuất hiện trước mặt anh dọa cho anh phải nhảy dựng lên, nhưng ở sân bay hơn một tiếng đồng hồ, tâm tình gì cũng hết sạch, lúc này, xe đi vào cầu Hồng Tinh, em đói tới dẹp lép cả bụng, thực sự sợ em chưa thấy được anh thì đã đói chết trên đường rồi."
Trương đại quan nhân cười ha ha, con người ta gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái, lúc này hắn cuối cùng cũng có chút lý do để vui vẻ, buông điện thoại, nhìn thấy Tiết Vĩ Đồng ở bên cạnh đang trừng mắt nhìn hắn, tràn ngập hiếu kỳ nói: "Anh không phải đã chia tay với Yên Nhiên rồi ư?"
Trương Dương nói: "Ai quy định không làm được người yêu thì không thể thành bằng hữu?"
Nhìn thấy bộ dạng mặt mày hớn hở của thằng cha này, Tiết Vĩ Đồng đã minh bạch giữa hắn và Sở Yên Nhiên căn bản chính là dư tình chưa hết, không biết vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060709/chuong-1176-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.