Không làm chuyện đuối lý, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa, nhưng hôm nay Trương đại quan nhân chột dạ, cũng may là trong điện thoại, nếu ở trước mặt Tiết Vĩ Đồng, lúc này hắn nhất định sẽ lộ ra sơ hở. Trương Dương cười nói: "Đâu, Nào có chuyện đó, anh bận thôi mà! Trả xe cho em trước, sau đó thì đi bàn việc luôn, chuyện này không trách anh được, ai bảo em đi làm muộn như vậy?
Tiết Vĩ Đồng nói: "Anh hiện tại tới đây luôn đi, em có chuyện muốn hỏi anh."
Trương Dương nói: "Anh không rảnh, giờ vẫn chưa xong việc."
" Anh ở đâu?Em tới tìm anh được chứ?"
Trương đại quan nhân minh bạch chuyện này khẳng định là không tránh khỏi, hắn cười nói: "Thế này đi, chờ anh xong việc ở đây sẽ lập tức tới chỗ em."
Tiết Vĩ Đồng nói: "Bận đến mấy dù sao cũng phải đi ăn cơm, em ở ngay trong tiệm chờ anh, buổi trưa cùng nhau ăn cơm."
Trương đại quan nhân không khỏi có chút đau đầu, chỉ có thể chấp nhận, hắn trước tiên gọi điện thoại cho ban trú kinh Bắc Cảng, nói với Bồ Đại Cường rằng bất kể ai hỏi hắn tối hôm qua đã đi đâu thì cũng phải một mực chắc chắn nói tối hôm qua hắn ở ban trú kinh, Bồ Đại Cường rất là nể mặt vị thường ủy tân nhiệm này, rất thần bí hứa: "Bí thư Trương yên tâm, loại chuyện này trong lòng tôi hiểu cả, trừ anh và tôi ra thì không có người thứ 3 biết chuyện này đâu."
Trương đại quan nhân nói: "Anh cũng đừng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060708/chuong-1176-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.