Sáng hôm sau.
Khi Kỷ Diêu Tử đi đến nhà ăn, anh đã thấy Giang Lạc ngồi đó ăn được một nửa rồi. Anh lấy hai cái bánh bao và hai quả trứng, rồi đi tới ngồi xuống, chào hỏi: “Sao hôm nay cậu dậy sớm vậy?”
Giang Lạc ngẩng đầu, “Cả đêm không ngủ được.”
"Cả đêm không ngủ?" Kỷ Diêu Tử chợt nhớ ra điều gì đó, cẩn thận nói, “Vì chuyện của cậu và Trì Vưu?”
Nói rồi, Kỷ Diêu Tử nhìn Giang Lạc với ánh mắt đầy thông cảm.
Trì Vưu là người tình mà Giang Lạc từng yêu, thậm chí vì Trì Vưu, Giang Lạc còn bắt đầu nỗ lực vươn lên, cậu còn có mối quan hệ vợ chồng với Trì Vưu, muốn báo thù cho Trì Vưu. Mặc dù hai người họ hình như đã chia tay, nhưng Giang Lạc bây giờ lại phải giả vờ bị tẩy não và chiến đấu với Trì Vưu, nghĩ thôi cũng biết trong lòng phức tạp đến mức nào.
Kỷ Diêu Tử tự biên tự diễn một chút, rồi tự mình cảm thấy tiếc nuối cho hai người họ.
Giang Lạc vừa nhìn thấy vẻ mặt của Kỷ Diêu Tử đã biết anh ta đang suy nghĩ lung tung, cậu cũng không giải thích, mặt không cảm xúc nuốt miếng cơm cuối cùng vào bụng, “Lão Kỷ, tôi hỏi anh một chuyện.”
Kỷ Diêu Tử nói: “Chuyện gì?”
“Tại sao chỗ anh lại có Nguyên Thiên Châu?”
Kỷ Diêu Tử sững sờ một chút, rồi trầm tư, “Tôi biết ngay cậu sẽ hỏi câu này.”
Anh ta lăn quả trứng trà trên bàn một vòng, chậm rãi nói “Còn bốn ngày nữa, cậu sẽ xuống núi để xét xử, đợi xét xử kết thúc, cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704043/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.