Giang Lạc đơ người ra.
Người cậu muốn giết là một ngụy thần sao?
Người gần với thần nhất trên thế giới này ư?!
“...”
Một lúc sau, cậu hít sâu một hơi, khuôn mặt méo mó dần bình tĩnh lại.
Không phải chỉ là ngụy thần thôi sao? Cơ thể của Trì Vưu còn là tà thần cơ mà, chẳng phải vẫn đối phó được sao? Cùng lắm thì giết thần, dù sao cũng chỉ là thần giả, sợ quái gì.
Cậu bình tĩnh lại nhanh đến vậy, Kỷ Diêu Tử không khỏi nhìn cậu bằng con mắt khác. Giang Lạc dùng ngón tay gảy gảy Tụ Hồn Trụy, “Thứ này hắn có nhìn ra có gì đó không ổn không?”
Kỷ Diêu Tử cười, hơi tự mãn nói: “Thứ duy nhất tôi có thể hơn được Túc Mệnh Nhân, chính là luyện khí.”
Nghe vậy Giang Lạc yên tâm.
Bên hồ ngoài Túc Mệnh Nhân ra, còn có Phùng Lệ đã không xuất hiện cả buổi sáng. Thiên sư mặc đường trang mặt không biểu cảm, trông còn lạnh lùng hơn bình thường, ánh mắt hắn liếc qua Giang Lạc và Kỷ Diêu Tử, rồi lại bình thản thu về, dáng vẻ không chút gợn sóng.
Kỷ Diêu Tử cảm thấy Phùng Lệ trông có vẻ không ổn, “Sư phụ cậu hôm nay trông tâm trạng không tốt lắm, mặt lạnh hơn bình thường nhiều...”
Quay đầu lại, anh ta phát hiện mặt Giang Lạc cũng lạnh hơn lúc nãy nhiều.
Kỷ Diêu Tử tặc lưỡi, cặp thầy trò này làm sao vậy?
Giang Lạc không nhìn Phùng Lệ, đi thẳng xuống hồ ngâm mình. Đang ngâm dở, để dụ Túc Mệnh Nhân chạm vào Tụ Hồn Trụy của mình, Giang Lạc giả vờ như trọng thương chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704044/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.