Mã Tiểu Đinh đang muốn lên tiếng.
Tống Dụ bị y hãm hại lâu như vậy, đã sớm biết rõ tính cách của y, trực tiếp bóp bả vai y kéo ngược về sau một cái, cắt đứt câu nói y chưa kịp phát ra khỏi miệng.
Mã Tiểu Đinh bị ép lui ra sau, yên lặng nuốt vào năm chữ ‘Ra ngoài đánh con trai’, đứng ở phía sau.
Tống Dụ thu thái độ lại, vẻ mặt tựa như mở mắt nói bừa: “Không đi đâu cả, đi vệ sinh ấy mà.”
Tầm mắt Tạ Tuy thản nhiên nhìn cậu: “Đi vệ sinh còn dắt người theo?”
Tống Dụ túm chặt áo của Mã Tiểu Đinh kéo y lên, nháy mắt, thúc giục: “Mau nói cho Tạ Tuy, có phải cậu sau khi đi Quỷ Ốc về thì không dám đi vệ sinh một mình nữa không.”
Mã Tiểu Đinh trong lòng phun máu, dưới sự ép buộc chỉ có thể điên cuồng gật đầu: “Đúng đúng đúng, tôi sợ muốn chết.”
Tạ Tuy bình tĩnh nhìn cậu một chốc, bỗng nhiên cười nói: “Thật trùng hợp, tôi cũng không dám.”
Tạ Tuy: “Đi cùng đi.”
Tống Dụ: “……”
Đương nhiên, không có khả năng ba người cùng đi nhà vệ sinh.
Tạ Tuy đi đằng trước, hoàn toàn không hướng về phía WC, chân dài bước xuống cầu thang, trực tiếp ra cửa chính của thư viện.
Tống Dụ bị vạch trần tâm tư, trong lòng có chút xấu hổ, khụ khụ ho một tiếng rồi nói với hắn rõ ràng ngọn nguồn: “Cậu còn nhớ thằng Diêu Nhuệ lần trước bởi vì cản đường mà bị tớ đánh cho một trận không? Đám người bọn họ lần này thừa dịp thứ bảy, trắng trợn tới cửa bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-truc-ma-phao-hoi-cua-van-nhan-me/1604934/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.