Không biết có phảiĐộc Cô Lưu Vân gặp ảo giác hay không, sau khi Quý Lăng Hiên nhìn thấyhắn xuất kiếm ra, trong mắt dường như lóe lên vẻ vui mừng.
Ngaylúc hắn tưởng bản thân bị hóa mắt, định chớp mắt vài cái để nhìn cho rõ, thì ánh mắt của Quý Lăng Hiên lại khôi phục lại vẻ lạnh lùng, sau đónhấc tay xuất kiếm, trường kiếm lóe lên ánh sáng lạnh như băng vung tớitrường kiếm trong tay Độc Cô Lưu Vân.
Song kiếm xẹt qua nhau trên không trung, khiến tia lửa bắn ra khắp nơi.
Quý Lăng Hiên vừa chặn lại chiêu kiếm vô cùng sắc bén của Độc Cô Lưu Vân,cổ tay dấy lên một trận đau nhức, không khỏi âm thầm kinh ngạc tronglòng: Tuy ông đã sớm biết Độc Cô Lưu Vân có thiên phú cực cao với kiếmđạo, nhất định có thể sáng tạo ra một bộ kiếm pháp khác người, một bộkiếm pháp chỉ có thể thuộc về hắn, trở thành một đại kiếm khách tài ba.Nhưng ông có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới, chỉ mới có năm năm, ấy vậymà nội lực của Độc Cô Lưu Vân lại tăng mạnh đến như thế, thậm chí cònhơn tổng số nội lực mà ông phải khắc khổ luyện công hết mười năm trời.Nếu là bình thường, để đạt được cảnh giới như vậy, Độc Cô Lưu Vân phảicần ít nhất hơn mười lăm năm khổ luyện.
Thông qua một chiêu chặnkiếm mãnh liệt vừa rồi, Quý Lăng Hiên cũng đã đánh giá được đại kháicông lực của Độc Cô Lưu Vân – nội lực hiện giờ của hắn rất thâm hậu,không hề dưới cơ ông.
Nhưng mà, muốn thắng ông, chỉ dựa vào nội lực thì vẫn không đủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-than-dieu/727440/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.