Sáng nay, Bộc Dương Tuyên Cầu chuẩn bị thượng triều cũng như mọi buổi sáng bình thường khác. Chúng đại thần không thiếu một người, đứng nghiêm túc bên dưới. Thoạt nhìn có vẻ bình thường như cảm giác có một thứ không khí kỳ quái đang lan tràn khắp đại điện.
– Còn có việc gì muốn bẩm báo sao? Nếu không có thì bãi triều!
– Hoàng thượng, vi thần có việc muốn tấu trình.
– Trình lên.
Dưới sự im lặng đầy áp lực của chúng quan, thượng thư đại nhân đáng thương phải lấy hết sức can đảm, vội vàng dâng một tấu chương lên. Hồ công công đứng một bên vội nhận tấu chương rồi chuyển cho Bộc Dương Tuyên Cầu.
Bộc Dương Tuyên Cầu mở tấu chương ra độc, nhất thời không khí trong điện lại thêm nặng nề, cơ hồ có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của ai đó.
Càng xem thì mặt mày Bộc Dương Tuyên Cầu nhăn càng chặt. Cuối cùng y ném mạnh tấu chương xuống bàn, chúng thần sợ phát run.
– Đây, là do một mình Thường ái khanh thỉnh tấu hay là tất cả mọi người ở đây đều có phần? – giọng nói âm trầm của Bộc Dương Tuyên Cầu vang lên, Thường thượng thư tuy sợ tới mức sắp té xỉu nhưng vẫn miễn cưỡng lấy dũng khí đáp lời.
– Khởi bẩm hoàng thượng, đây là thỉnh cầu của toàn bộ chúng thần. Hoàng thượng tuy đã có Ứng Khế điện hạ là người nối dõi, thật sự vẫn không đủ. Hẳn là hoàng thượng đã có lựa chọn cho việc sắc lập hoàng thái tử? Vả lại, hậu vị không thể bỏ trống, hoàng thượng nên …
– Đủ rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-bien-thanh-thai-giam/762352/chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.