Sau khi ngủ một giấc dài thì Khiết Anh cảm thấy cơ thể đã đỡ hơn một chút, Khiết Anh vừa rửa mặt vừa nói: “Tiểu Mai, muội hãy chuẩn bị nước tắm cho ta đi, cả ngày hôm qua chưa được tắm nên ta thấy khó chịu quá.” Tiểu Mai
vâng lời lui ra chuẩn bị. Sau khi tắm và thay xong y phục thì Khiết Anh chỉ buộc hờ mái tóc còn ướt rồi được Tiểu Mai dìu ra ngoài.
Bước đến đại sảnh thì gặp cả nhà đang ngồi trò chuyện, Khiết Anh bước đến khẽ cất tiếng gọi: “Phụ thân, mẫu thân, An An!” Cả ba người nghe tiếng nàng thì quay lại nhìn nàng mỉm cười.
Nghiêm Trung nhìn nàng vẫy tay: “Anh nhi, nào đến đây ngồi đi nào!” Khiết Anh cúi đầu rồi được Tiểu Mai dìu đến ghế ngồi xuống.
Khiết Anh nhìn xung quanh một chút liền cất tiếng hỏi: “Phụ thân, Dương bá bá và Tuyết tỷ đâu rồi ạ?”
Túc Trân nhấp một ngụm trà rồi cất lời đáp: “Con bé nghe nói con trở về an toàn nên hai ngày trước đã cùng gia gia lên chùa Bình An tự ở ngoại thành tạ ơn rồi, chắc mai sẽ trở về đó.” Nàng nghe vậy thì gật đầu rồi nhàn nhã dùng trà
Khiết An ngồi bên cạnh nhìn nàng hỏi: “Tỷ tỷ cảm thấy sao rồi?”
Khiết Anh mỉm cười: “Ngủ gần một ngày ta cũng đã khỏe hơn nhiều rồi, muội yên tâm đi.” Khiết An nhìn sắc mặt nàng có chút hồng hào thì cũng yên tâm đôi phần.
Nghiêm Trung uống xong ly trà thì cất tiếng: “Anh nhi, An nhi! Có chuyện cho hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thay-nguyet-lao-se-duyen/2793875/chuong-87.html