Tử Hàn quay sang nói với Khiết Anh: “Anh nhi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Giọng nói trầm ấm ôn nhu của Tử Hàn vừa thốt ra thì Vĩnh Ninh cùng Tử Hạo đồng loạt rùng mình, da gà không hẹn mà cùng nổi lên một lượt, Vĩnh Ninh nhìn Tử Hạo rồi cả hai đồng loạt lắc đầu không tin vào những gì mắt thấy tai nghe.
Khiết Anh lắc đầu: “Vẫn chưa, tôi còn đến tiệm y phục lấy giá y nữa.”
Tử Hàn mỉm cười: “Vậy ta sẽ đi với nàng, nào đi thôi trời sắp tối rồi.” Nụ cười lần này đã khiến cằm của Tử Hạo và Vĩnh Ninh như muốn rơi luôn xuống đất, Khiết Anh nhẹ gật đầu rồi sánh vai hắn bước ra ngoài, Khiết An cùng Vĩnh Ninh và Tử Hạo bước theo sau.
Khiết Anh đang đi thì bỗng dung nơi ngực nhói lên đau đớn khiến nàng không thể đứng vững, Tử Hàn thấy vậy vội vàng ôm lấy cơ thể đang dần ngã khụy của nàng, ba người phía sau thấy vậy thì vội vàng chạy đến bên cạnh. Tử
Hàn thấy sắc mặt của nàng bỗng nhiên tái nhợt, trên trán còn có thêm một tầng mồ hôi mỏng thì lo lắng hỏi: “Anh nhi, nàng sao vậy?”
Khiết An một bên sợ đến rơi nước mắt: “Tỷ tỷ, tỷ sao vậy tỷ tỷ?”
Tử Hạo đưa tay ôm lấy cô an ủi: “An nhi đừng lo lắng, mau đưa nàng ấy đến đại phu khám đã.”
Vĩnh Ninh nghe vậy liền gật đầu: “Đúng vậy, mau đưa muội ấy đến đại phu nhanh lên.” Cô nhìn xung quanh liền la lớn: “Kia……bên kia có dược đường. Mau đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thay-nguyet-lao-se-duyen/2793872/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.