"Viết, viết xong rồi?" Phó chủ nhiệm có chút không kịp phản ứng.Lấy lại tinh thần, anh ta tiến lên, cầm lấy bài thi trên bàn.Mới đầu, anh ta còn tưởng rằng đứa nhỏ này viết ẩu, muốn tùy tiện làm cho có lệ.Có chút khó chịu.Nhưng rất nhanh Phó chủ nhiệm liền im lặng.Sắc mặt anh ta từ từ nghiêm túc...Khoảng mười phút sau, anh ta mới xem xong đáp án, vẻ mặt từ nghiêm túc đã chuyển sang giật mình.Anh ta nhìn Chu Trạch Đông.Rõ ràng chỉ là đứa nhỏ mới hơn mười tuổi, nhưng trên mặt cậu ta không có một chút căng thẳng nào, bình tĩnh không sợ hãi.Tư Vân bước tới hỏi: "Thế nào, có cái gì vấn đề sao?"Phó chủ nhiệm vội vàng lắc đầu: "Không phải, không thành vấn đề, rất tốt! thậm chí tôi không thể tìm ra một đáp án sai. Hơn nữa đây là đứa nhỏ viết văn hay nhất, Chu Trạch Đông phải không? Cậu thật sự quá giỏi! Không phải cậu chưa từng học tiếng Anh sao, làm sao đến cả những đề này cũng biết làm?""Chữa viết của cậu cũng quá đẹp đi, tôi chưa từng gặp đứa nhỏ nào viết chữ ngay ngắn sắc bén như vậy, tuyệt đối không giống chữ viết của một đứa nhỏ."Nếu không phải đối phương liền ngồi ở chính mình trước mắt viết bài thi, phó chủ nhiệm cũng không dám tin tưởng, cái này đề, cái này tự, là xuất từ một cái mười tuổi hài tử tay.Nếu không phải đối phương ngồi viết bài thi ở trước mặt của anh ta, Phó chủ nhiệm cũng không thể tin được, cái đề này, chữ này là xuất phát từ một đứa bé mười tuổi.Quả thực khiến người ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599216/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.