Chương trước
Chương sau
Người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuổi vui mừng nhìn ông ta: "Thật đúng là anh, tôi vừa rồi còn tưởng rằng tôi nhận lầm người."Cha Tư sửng sốt một chút: "Cô là?"Theo bản năng đánh giá đối phương một cái, chừng ba mươi tuổi, ăn mặc rất bình thường, phổ thông toàn thông, vải xám vải gai y, mặt có chút đen, nhưng dáng người vô cùng tốt.Ông ta không khỏi nhìn nhiều liếc mắt một cái.Người phụ nữ nói: "Chắc anh không quen biết tôi, tôi là người của thôn Lâm gia, lúc trước Lâm gia làm tiệc rượu mừng, tôi đã nhìn thấy ăn đến ăn tiệc.""Lúc ấy anh đi một chiếc xe hơi nhỏ màu trắng, mọi người đều rất hâm mộ đâu."Cha Tư bình thường không thích để ý tới người ngoài, nhưng đối phương tuổi nhỏ hơn mình, lại bộ dáng cực kỳ hâm mộ nhìn mình.Làm một người đàn ông, ông ta tất nhiên có lòng kiêu ngạo của mình.Lập tức liền cười nói: "Đúng vậy, xe lần trước chạy đã quá cũ rồi nên đã thay đổi."Thật ra là đã bán đi đã , nhưng vì mặt mũi của mình nên cha Tư đương nhiên sẽ không nói như vậy.Thật ra xe này là do ông ta đi thuê.Dù sao cũng là đi đến nông thôn, nếu mình đi bộ đến đó, vậy không phải sẽ bị mọi người cười nhạo sao?Vả lại, thôn Lâm gia xa như vậy đi đường phải mất hai giờ.Quá phiền toái.Quả nhiên ánh mắt của đối phương nhìn ông ta càng thêm hâm mộ sau đó lại làm ra vẻ mặt khó xử.Cha Tư lập tức hỏi: "Cô đây là muốn đi đâu?""Em đang về thôn." Người phụ nữ cười khổ một tiếng: "Nhắc tới cũng không sợ anh cười, em ra ngoài làm công bị lừa, tiền xe mới đủ cho em từ trong thành ngồi đến đây, em liền xuống xe.""Vừa rồi em nghe được âm thanh từ xa nên quay đầu lại xem, nhìn thấy người là anh, cho nên mới đón xe, nếu là không có phương tiện, em sẽ tự mình đi bộ về, đã làm phiền rồi."Nói xong cô ta liếc nhìn vào trong xe một cái.Không nhìn thấy người khác, ánh mắt lóe lên.Cha Tư lập tức nói: "Chuyện tiện đường, lên xe đi." Nếu là một người đàn ông trưởng thành ông ta chắc chắn sẽ không để ý.Nhưng cha Tư lại là một người đàn ông ăn mềm không ăn cứng. Ai ở trước mặt ông ta tỏ ra yếu đuối, cần được nâng đỡ, ông ta lập tức cảm thấy mình chính là trời.Ông ta không khỏi nghĩ đến vợ mình, trước kia vợ ông ta và ông ta cũng là được giới thiệu, không có tình cảm gì. Nhưng những năm đó chính là như vậy, hoàn cảnh nguy hiểm, có thể sống tốt đã là không tệ rồi, làm sao còn có thể nghĩ cái khác.Nhưng ở niên đại này thì khác.Sau khi cải cách mở cửa, tư tưởng của rất nhiều người cũng dần dần bị ảnh hưởng.Đổi lại mười mấy năm trước, cho dù là người quen, anh cũng không dám chở đối phương.Truyền ra ngoài sẽ bị người ta nói xấu. Đối phương cảm ơn rối rít rồi lên xe.......Vốn tưởng rằng là người nhà quê sẽ không có lời gì để nói với mình, nhưng dọc đường đi, cha Tư phát hiện đối phương vô cùng thú vị.Đối phương tên là Lưu Ngọc, là người thôn Lâm gia, mười mấy tuổi đã gả cho người trong thôn, kết quả không tới hai năm đối phương qua đời.Cô ta không có con bị đuổi về nhà mẹ đẻ mà còn bị người ta ghét bỏ.Thật vất vả mới có người ngỏ lời cầu hôn nhưng hóa ra lại là một ông già.Người trong nhà buộc cô ta gả đi qua nhưng chưa được mấy ngày đối phương lại qua đời.Mọi người đều cảm thấy cô ta là Thiên Sát Cô Tinh, khắc chồng, nhà chồng cũng đuổi cô ta đi, nhà mẹ đẻ cũng không cần cô ta.Lưu Ngọc không còn cách nào khác phải đến nhờ em gái mình trong thành phố.Kết quả không tìm được người, còn bị lừa, lúc này mới bất đắc dĩ về quê, nửa đường gặp cha Tư.Cha Tư nghe xong, không khỏi nổi lên lòng thương tiếc.Bây giờ đã là thời đại gì rồi, ông ta đương nhiên không tin số mệnh Thiên Sát Cô Tinh bậy bạ cái gì.Liền đưa ra lời đề nghị muốn giúp cô ta tìm em gái.Kết quả vừa nghe nói em gái của đối phương gọi là Lưu Tùng Tùng, cha Tư liền trợn tròn mắt.......Bên kia, Trương Thúy Mai cũng tràn đầy lửa giận đi tới Lâm gia, báo cho người của Lâm gia, báo cho bọn họ chuyện bọn họ đã bị Tư Vân tính kế.Người của Lâm gia nghe xong đều trợn tròn mắt. Bọn họ không có nhiều ý xấu như vậy, mẹ Lâm ngây thơ nói: "Nếu bà nói Vân Vân và Tư Tư cùng nhau lên sân khấu, vậy tại sao là Vân Vân sẽ cướp cơ hội của con bé chứ? Chẳng lẽ không phải bởi vì Vân Vân quá ưu tú sao? Khụ ~ đương nhiên tôi cũng không có ý nói Tư Tư quá kém."Nghe nói như thế, Trương Thúy Mai thiếu chút nữa tức đến hộc máu."Nếu con gái của tôi không bị lưu lạc ở nông thôn thì làm sao sẽ kém hơn nó chứ? Hơn nữa cũng là do giáo dục ở nông thôn của bà quá tệ, hại con bé!"Mẹ Lâm nghe được lời này không vui: "Đúng, nông thôn của chúng tôi kém, tôi thừa nhận. nhưng mà Lâm gia chúng ta cũng đập nồi bán sắt để con gái của bà lên trung học, bà có biết ở nông thôn này có ai bằng lòng cho con gái mình đi học không?"Mẹ Lâm nói: "Tôi không cho rằng chuyện này có liên quan gì tới Vân Vân các người cũng đừng có đổ hết lên người của con bé.""Tiểu Phong và tiểu Vũ nhà tôi cũng không cần nó bố thí!"Nghĩ đến cũng tức giận, lúc trước không phải vì để cho Lâm Tư Tư lên trung học phổ thông, hai đứa con trai đã được đi học từ lâu.Ở đâu còn cần đợi đến bây giờ?Bây giờ còn lại trách ngược lại bọn họ.Mẹ Lâm cảm thấy mình thật sự nuôi một người phản bội ăn cháo đá bát.Trương Thúy Mai cười lạnh: "Nói ra ngược lại thật sự dễ nghe, vậy bà có nghĩ tới con trai bà không, bà có hỏi ý kiến của con trai mình có muốn hay không chưa?"Mẹ Lâm sửng sốt một chút, nhìn về phía hai đứa con trai.Lâm Phong Lâm Vũ ở một bên sững sờ, hiển nhiên rất giật mình về chuyện này.Hai người theo bản năng phản bác: "Không thể nào, mẹ tôi nói chị ta trộm tiền, là trộm nên mới bị ngồi tù.""Đúng, khi còn bé ngay cả trứng gà chị ta cũng không cho chúng ta ăn, cho nên làm sao bằng lòng cho chúng ta học tiểu học chứ?."Hai người nói xong, rất chắc chắn gật đầu.Lâm Tư Tư mới không phải người tốt.Trước đây họ tưởng chị gái là người như vậy.Nhưng từ sau khi Tư Vân trở về, bọn họ mới biết được, những chuyện trước kia Lâm Tư Tư không bỏ được, ở trong mắt của Tư Vân xem ra, đều là chuyện đương nhiên.Tuy rằng cô rất ít khi nói chuyện với bọn họ, nhưng đối xử tốt với bọn họ, cho bọn họ ăn, còn mua đồ cho bọn họ, mua quà, mua quần áo.Lâm Tư Tư chị ta chỉ biết mạnh miệng!Trương Thúy Mai tức giận đến lỗ mũi thở ra khí: "Cậu, các cậu, các cậu quả thực không biết tốt xấu!"Bà ta bộ dạng giống như vị nhục nhã.Ngay sau đó cười lạnh một tiếng: "Tính, vốn dĩ nghĩ giúp tư tư thực hiện nguyện vọng này, liền tính là không thể thượng ngoại ngữ tiểu học, ta cũng có thể giúp các ngươi đưa các ngươi đi hảo một chút trường học, không nghĩ tới các ngươi nhà này như vậy lòng lang dạ sói!"Quên đi, vốn muốn giúp Tư Tư thực hiện nguyện vọng này, cho dù tôi không giúp các cậu vào trường tiểu học ngoại ngữ, nhưng cũng có thể cho các cậu vào trường học tốt hơn, không nghĩ tới người nhà các cậu lòng dạ chó săn như vậy!Nghe được lời này, hai anh em liếc nhìn nhau.Ngay sau đó quay đầu nói: "Chúng ta sẽ không đi!""Chị hai nói, chúng ta cố gắng học tập, sau một thời gian nữa sẽ đưa chúng ta lên trường ở trên thành phố học.""Đúng vậy, học cùng với tiểu lão đại tiểu lão nhị.""Hừ, chúng ta sẽ không đi cùng với mấy người."Trương Thúy Mai suýt nữa bị chọc tức đến ngất xỉu.......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.