Sau khi làm xong lần giao dịch này, Triệu Hương Vân không làm thêm giao dịch nào nữa. Cô đem đôi vòng tay vàng bỏ vào không gian. Cô muốn đi tới chợ đồ cũ xem.
Đồ vật ở chợ đồ cũ không phải hoàn toàn bất động. Cứ cách một đoạn thời gian, thì sẽ có người kéo một xe đồ cũ tới. Có không ít người giống với Triệu Hương Vân, muốn tìm bảo bối từ chợ đồ cũ. Có điều phải dựa vào vận may, nếu vận may tốt thì có thể gặp được đồ tốt. Nếu không thì chỉ tìm được mấy đồ đồng, thiếc rách nát, gỗ mục.
Triệu Hương Vân không có hứng thú với mấy món đồ đó, cô chỉ có hứng thú với đồ gốm hoặc các đồ làm từ gỗ quý.
Lần này, vận may của cô không tệ, lúc tới chợ đồ cũ vừa hay là lúc có vài xe đồ cũ được kéo tới.
Triệu Hương Vân đợi cho họ dỡ đồ từ trên xe xuống.
Có lẽ biết được đồ này sẽ trở thành rác, nên có một vài xe trực tiếp đổ hết đồ từ trên xe xuống, âm thanh đặc biệt lớn.
Vì vậy cho dù có đồ đặc biệt tốt cũng bị động tác thô bạo mà trở thành đồ thiếu tay, thiếu chân.
Cuối cùng Triệu Hương Vân cũng biết vì sao lần trước ngoài chiếc giường, thì đồ cô nhặt được lại có nhiều mảnh gỗ quý hoặc đồ bị sứt xẹo rồi.
" Tiểu nha đầu, muốn lấy cái gì thì chọn nhanh lên, để chúng ta còn đem đồ ném vào trong góc phòng, để ở đây chắn hết đường!" Ông lão trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664831/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.