La Toàn chưa kịp giải thích thì La Vân đã nhanh nhảu nói: "Mẹ, đây là biểu muội tặng cho mẹ đấy. Muội ấy nói là làm rượu trái cây, không say mà còn ngọt nữa. Mẹ mau mở ra, chúng ta cùng xem nào."
"Tặng cho ta?"
Giang Vân thật sự bất ngờ, nhưng trong lòng lại vui vẻ khó tả. Bà ấy quay người vào bếp lấy một cái bát không, cẩn thận mở nắp rượu rồi rót ra một bát.
Dưới ánh nến vàng vọt, rượu trong bát cũng rất đẹp mắt.
"Mùi xoài thơm quá..."
Lão đại và lão nhị thèm thuồng nuốt nước bọt, họ đã ăn xoài biểu muội gửi tặng, đó là loại xoài ngon nhất, bên ngoài bán hoàn toàn không thể so sánh được.
Giang Vân chỉ uống một ngụm đã thích, hai đứa con trai lại quấn quýt đòi rót thêm một bát, cuối cùng cả La Toàn cũng xích lại gần đòi uống một ít.
Sau bữa ăn no nê, thiêu tửu không giảm bao nhiêu, nhưng rượu xoài đã vơi mất gần nửa. Giang Vân đau lòng đậy nắp rượu lại, sau này nói gì cũng không cho con trai uống nữa. Uống như đổ nước vậy, thật là phí của trời.
La Giang thỏa mãn ợ một tiếng rượu rồi đứng dậy đi rửa bát, vừa rửa vừa suy nghĩ về ý tưởng vừa nảy ra trong đầu.
Đến lúc đi ngủ, hắn ta thực sự không nhịn được nữa, bèn chạy đến phòng đệ đệ nói chuyện.
"Nhị đệ, đệ nói xem nếu ta nghỉ việc thuê một cửa hàng bán rượu thì sao?"
La Vân vốn đang ngái ngủ, nghe câu này lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712678/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.