Kể cả khi hai người đối diện chính là phụ mẫu ruột thịt của hắn, hắn cũng không có ý định cho bọn họ chút lời hay ý đẹp.
“Ta biết, các ngươi đã biết chuyện giữa ta và Tương nha đầu, lại thấy Lê Ký Tửu Lầu kia mà đỏ mắt, lúc đó mới nhớ tới đứa nhi tử này. Đáng tiếc chúng ta đã sớm ký khế ước đoạn tuyệt quan hệ, ta và các ngươi đã không còn bất kỳ mối liên quan nào nữa rồi.”
Nhìn thấy Ngũ Đại Khuê đỏ mặt lên, bộ dáng lại muốn mắng người, Ngũ Thừa Phong chỉ cười đi lại gần hắn ta thêm vài bước, đã khiến hắn ta sợ tới mức lui một chân vào trong nhà, dựa vào cạnh cửa mới miễn cưỡng đứng vững được.
“Ngươi!”
“Ngũ đại chưởng quầy đứng vững chút nhé, nếu không cẩn thận bị ngã làm thương tổn tới thân thể, chỉ sợ mười ngày nửa tháng cũng không thể tới tiệm vải được đâu.”
Hai mắt Ngũ Đại Khuê nhấp nháy, rốt cuộc tới lúc này hắn ta mới có vài phần kiêng kị tiểu nhi tử.
Xem ra tiểu tử này vẫn nhớ mối thù khi xưa, còn lòng dạ sắt đá vô cùng, dám đánh cả phụ thân như hắn ta, hiển nhiên chiêu bài thân tình không có tác dụng rồi.
Hơn nữa, mấy lời Ngũ Thừa Phong nói không giống như chơi đùa, lỡ như thật sự chọc giận hắn, khiến bản thân mình bị thương tổn, chỉ sợ tiệm vải bên kia sẽ không để thời gian cho hắn ta dưỡng thương đâu.
“Còn nữa, ta lại nói cho các ngươi biết thêm một chuyện. Ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611613/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.