Kiều thị còn không biết bản thân bà ta vừa bị trượng phu giận chó mắng mèo, suýt chút nữa thì bị đuổi đi, thế nhưng bà ta lại biết nhìn sắc mặt đoán tâm tình, biết lúc này tâm tình trượng phu không tốt.
Đặc biệt đầu đuôi câu chuyện này lại do một tay bà ta gây ra, đương nhiên phải cẩn thận hầu hạ nhiều hơn nữa.
Đại phu nhân cẩn thận chặt chẽ, tiểu thiếp sẽ càng thêm kiêu ngạo ương ngạnh. Dẫn tới trong nhà bọn họ ngoại trừ tiếng trẻ mới sinh ầm ĩ mỗi ngày, tiếng phụ nhân cãi nhau, thường thường sẽ có tiếng mấy đứa trẻ đã trưởng thành gây chuyện ồn ào, cơ hồ chẳng được một ngày nào yên ổn.
Ngũ Thừa Phong ngồi xổm hai ngày, phát hiện Ngũ Đại Khuê đã thật sự thành thật, không còn ý định muốn tới Lê Ký làm phiền nữa, lúc này mới yên lòng.
Hắn trực tiếp trở về sửa sang lại tiền bạc tồn kho của mình, mang toàn bộ tới Lê Ký.
Tuy tiền trong tay hắn không nhiều bằng số Lê Tường kiếm được, nhưng mỗi một đồng đều là tiền hắn màn trời chiếu đất liều mạng kiếm về. Tích cóp lâu như vậy, tính sơ sơ cũng được vài trăm ngân bối.
Số tiền này dư thừa để hắn cưới thê tử, sống bình dị cả đời.
“Tứ oa, ngươi thật sự đã nghĩ kỹ rồi? Muốn ở rể?”
“Nghĩ kỹ rồi!”
“……”
Lê Giang nhìn nhiều ngân bối như vậy, đúng là chấn động thật, nhưng không phải chấn động vì nhiều tiền mà hắn chấn động vì tình cảm của tứ oa dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611614/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.