“Ngươi muốn thu phí bảo hộ thì chờ buổi chiều lại đến nhé?”
“Nha, còn khá biết điều, biết giao phí bảo hộ.”
Lạc Trạch cười cười, sau đó hắn đi tới phía sau sạp hàng, ngồi xổm xuống trước mặt Quan lão đại hỏi: “Có phải ngươi còn một đệ đệ tên là Quan Phúc không?”
“Đúng đúng đúng! Tên là Quan Phúc. Chẳng lẽ hắn gây ra chuyện gì? Tiểu huynh đệ, vậy ngươi cứ việc đi tìm hắn. Hắn đã phân gia với chúng ta rồi, ngày thường đều không đi lại!”
Quan lão đại lập tức phủi sạch quan hệ.
“Gây chuyện thì không gây chuyện, chỉ là ta coi trọng cô nương nhà đệ đệ ngươi, gần đây đang chuẩn bị đính hôn đó. Ngươi làm đại bá mà không tỏ vẻ gì ư?”
“Đính hôn?!”
Quan lão đại nghĩ tới mối hôn sự bà nương và thê tử nhà hắn ta đang thương lượng để gán cho Thuý Nhi, lại cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Lão nhị dám cho nàng ấy đính hôn, còn đính hôn với tên lưu manh vô lại trước mặt này?
“Làm sao… làm sao lại đột ngột như vậy? Trong nhà chúng ta không nhận được chút tin tức nào.”
“Bởi vì ta khiêm tốn nha.”
Lạc Trạch thấy Quan lão đại chột dạ không dám nhìn thẳng vào hai mắt mình, lập tức chuyển tới bên kia nhìn chằm chằm vào đối phương.
“Quan gia đại bá ơi, con người của ta thích nhất là ăn cơm mềm, ngày thường chẳng có công việc tử tế để làm. Vốn đang lo lắng sau khi thành thân với Thúy Nhi, chẳng biết nuôi gia đình kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611450/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.