Sau đó bà ta cười cười tiễn bà mối Vương ra cửa.
“Vương bà, làm phiền ngươi để ý sát sao chuyện bên Hồ lão gia giùm nhà chúng ta, cũng nói tốt vài câu nữa, nhà chúng ta là người đầu tiên báo danh đó.”
“Biết rồi, cứ tra xem có hợp bát tự không đã lại nói sau, ta đi trước đây.”
Vương bà cầm chắc thẻ tre trong tay, rồi đanh mặt đi khỏi Quan gia. Không đi được bao xa, bà ấy đã phi một tiếng, tỏ vẻ cực kỳ ghét bỏ.
Nếu không phải thấy Quan Thúy Nhi kia có dáng người đẹp đẽ, tính tình lại tốt, bà ấy chẳng bao giờ thèm để ý tới Chu thị kia đâu, người gì mà keo kiệt thế không biết, ngồi nửa ngày chỉ mời được mấy ngụm nước.
Nếu bát tự của Hồ lão gia hợp với tiểu nha đầu kia…… Bà ấy nhất định phải tăng giá.
Mắt nhìn Vương bà càng đi càng xa, lúc này Chu Thức mới đóng lại cửa sân trở về trong nhà.
“Trượng phu, hôm nay bán được bao nhiêu tiền?”
Bà ta duỗi tay ra lấy tiền như bình thường, kết quả lại nhận được một câu nói lạnh như băng.
“Hôm nay chẳng bán được món nào.”
“Ngươi đánh rắm, rõ ràng thiếu năm cái chén, cả đũa nữa!”
Chu thị nhớ như in những món đồ trong nhà mình, lớn từ gà vịt nhỏ tới một sợi dây thừng, chỉ cần là đồ của Quan gia, vậy cũng là đồ của bà ta, bà ta phải nhớ thật rõ ràng.
“Ngươi nói xem, không bán được món nào? Chẳng lẽ ngươi ăn mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611451/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.