Đột nhiên lúc này, Quan thị trở nên cực kỳ mạnh mẽ. Mặc kệ nàng nói cái gì, bà cũng không cho nàng tới tửu lâu nữa.
Bởi vậy sau khi hai mẫu nữ rời khỏi Chu Thị Mộc Tài Hành, đã lên bè về nhà. Cũng không biết có phải ngồi trên bè trúc bị gió thổi hay không mà đầu óc nàng đã tỉnh táo hơn rất nhiều.
Có điều hiện giờ nàng không còn choáng váng, không còn buồn ngủ nữa, nhưng lại chuyển qua hắt xì, ch ảy nước mũi liên tục.
May mắn trên người nàng có sẵn khăn, nên mới không suy sụp tới tình trạng phải lấy tay áo đi lau mũi.
Chẳng qua, nhắc tới chuyện bị cảm này, Lê Tường cứ cảm thấy bản thân mình không quá thích hợp. Theo nàng suy nghĩ, thể chất của nàng không nên kém như vậy, chỉ nằm trên giường không đắp chăn có non nửa canh giờ đã cảm lạnh rồi?
Nàng nghĩ mình nên bớt thời giờ đi tìm lang trung bắt mạch xem sao.
“Tương Nhi, ngươi ngâm đậu nành cả đêm, bây giờ chúng nó trương lên rồi, một chậu không đủ để đựng nữa. Ngươi muốn dùng nó làm cái gì vậy?”
“Ta còn có thể làm cái gì được? Đương nhiên là làm món ăn ngon rồi.”
Lê Tường nhìn đám hạt đậu nành được ngâm trương lên, lập tức tinh thần tỉnh táo hơn nhiều.
Nàng trực tiếp vén tay áo lên, mang đá nghiền đang bị một đống thứ chất lên trên, ra ngoài rửa sạch. Lại lấy nước sôi rửa sạch hai lần nữa.
Bởi vì chọn những hạt đậu còn nguyên từ trong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611368/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.