Phu thê hai người Lê Giang gật gật đầu, Quan Thúy Nhi cũng theo bọn họ lên lầu.
“Thanh Chi tỷ tỷ, đã trễ thế này, chắc không phải phu nhân muốn ăn món gì chứ?”
“Không có, phu nhân đang luyện chữ rồi, ít nhất cũng phải mất một canh giờ mới xong. Ta tới đây là muốn hỏi ngươi chút chuyện.”
Thanh Chi đè thấp âm thanh, đi tới trước mặt Lê Tường nói: “Tại sao ngươi biết sau khi ta nói thẳng hết mọi chuyện với phu nhân, mọi chuyện sẽ không hề hỏng bét?”
“Ngươi nói thẳng rồi ư?”
“Ừm…… Chỉ là sau đó phu nhân không hề mắng ta, cũng không mắng chủ tử. Chỉ à một tiếng, sau đó y như chẳng có chuyện gì xảy ra, lại tiếp tục uống trà, đọc sách.”
“Đây là chuyện tốt nha.”
“Hả??? Ngươi nói rõ hơn chút đi.”
Thanh Chi tỏ ra cực kỳ khiêm tốn ngồi xuống bên cạnh Lê Tường, trong đôi mắt nàng ấy đầy một mảnh cầu xin giải đáp. Lê Tường không lay chuyển được nàng ấy, đành phải đồng ý phân tích cho nàng ấy nghe.
“Đầu tiên ta phải nói trước, những gì ta suy đoán chưa chắn đã đúng đâu.”
Lòng nữ nhân như kim trong biển, nàng cũng không dám đảm bảo những gì mình phân tích là đúng.
“Không sao đâu, không sao đâu, ngươi cứ nói đi.”
“Nếu hôm nay khi ngươi nói thẳng ra, mà phu nhân mắng ngươi hoặc là mắng Lục Gia, cũng có nghĩa là lửa giận trong lòng nàng còn lớn, tạm thời đừng có lao lên tìm phiền toái cho mình. Nhưng nàng không có, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611155/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.