Mặc dù sau này, Liễu Kiều nghe người bên cạnh nói Tần Lục đã hối hận như thế nào, hắn thừa nhận thích nàng ấy như thế nào, nhưng những lời người ta nói thì có ích lợi gì? Người ta có nói ngàn lần, vạn lần cũng không bằng Tần Lục tự mình đứng ở trước mặt nàng ấy nói một câu ta thích ngươi.
Nếu Tần Lục có thể xem hai tập tổng tài bá đạo trên TV, phỏng chừng hắn sẽ hiểu mình nên làm gì.
“Nếu chủ tử nhà ngươi cứ tiếp tục sợ hãi rụt rè như vậy, chờ tới khi phu nhân quen với cuộc sống như bây giờ, cảm thấy bản thân mình không còn cần hắn nữa, có khi nàng thật sự sẽ ly hôn với hắn, tự mình làm chủ cuộc đời mình đó.”
Thanh Chi: “!!!”
Nghe hết tất cả những lời này, trong đầu Thanh Chi rối thành một đoàn. Một đống lời nói của Lê Tường nghẹn trong đầu nàng ấy, mãi cho tới khi đi về gần tới tiệm sách, tất cả những suy nghĩ mới được nàng ấy dọn dẹp lại cho gọn gàng. Tuy Tương nha đầu nói hơi khó lọt tai, nhưng ngẫm lại quả thực rất có đạo lý!
Không được, nàng ấy phải nói chuyện này cho chủ tử!
Tiễn Thanh Chi rời đi, Lê Tường uống hết một bình nước mới cảm thấy đỡ khô cổ. Đang muốn đi dọn dẹp phòng bếp, lại thấy biểu tỷ đã xắn tay áo lên, bắt đầu làm việc.
“Biểu muội, cô cô đã ngồi cả một ngày nhóm lửa, khẳng định chân không quá thoải mái, ngươi đun chút nước ấm mang lên cho nàng ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611156/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.