“Có khi kết quả lại không hỏng bét như những gì các ngươi đã tưởng tượng đâu.”
“A?”
Thanh Chi đang muốn kéo nàng về tiếp tục hỏi cho rõ ràng, chỉ là lúc này Quan Thúy Nhi đi rửa rau và Lê Giang đi mua đồ ăn đều đã trở lại. Nhiều người lắm miệng, nàng ấy chỉ có thể tạm thời từ bỏ ý định này, sau đó lặng lẽ mang theo hộp đồ ăn trở về tiệm sách.
Liễu Kiều ngửi thấy hương vị chua chua ngọt ngọt kia, lập tức nhỏm dậy từ trên giường rồi ra ngồi ngay ngắn trước bàn.
“Tại sao đi lâu như vậy, món cá này chế biến rất phức tạp ư?”
Thanh Chi sửng sốt một chút nhưng lại lập tức gật đầu nói: “Đúng là rất phức tạp, loại cá này muốn làm cho nó thành hình, cần phải chiên và làm nước sốt nữa. Chế biến cũng không dễ dàng, chỉ cần không cẩn thận, rất dễ dàng bị phỏng……”
“Tương nha đầu bị phỏng ư?!”
“Không không không, không có…… Ý của nô tỳ là rất dễ dàng bị phỏng.”
Thanh Chi nhớ tới gương mặt của Đại Long kia, quả thực thảm không nỡ nhìn. Nếu chủ tử còn không dỗ dành được phu nhân quay về, đúng là uổng công mấy năm nay bọn họ nếm biết bao nhiêu đau khổ.
Nghĩ tới đây, nàng ấy lại nhớ tới câu nói vừa rồi của Lê Tường, cũng muốn thử một lần, rồi lại không dám thẳng thắn nói ra tất cả sự thật.
Trong lúc đấu tranh tư tưởng, nàng ấy cứ đứng ngây người tại chỗ hồi lâu không nhúc nhích, bộ dáng này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611154/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.