Truyền xong lời, Thanh Chi lập tức đi ngay.
Hiểu rõ nguồn cơn chuyện này, Lê Tường cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nàng qua giúp nương khâu vá một chút, sau đó đi xuống lầu huỷ đi cái bếp tạm làm bằng gạch bùn ở cửa sau. Trong ngày hôm nay, sư phụ Tào đã làm xong ống khói rồi, nàng cũng có thể dùng bếp trong nhà để nấu cơm, không cần dùng tới đằng sau nữa, bởi vậy cần dọn dẹp một chút.
“Biểu tỷ, chờ sau khi làm xong ống khói, chúng ta dọn dẹp cửa hàng cho sạch sẽ một chút, hôm nay mang tất cả củ cải ướp đi, hai ngày nữa, cửa hàng có thể khai trương rồi.”
“Khai trương thì thật tốt quá, không khai trương mỗi ngày đều dùng tới tiền, ta cũng xót xa thay ngươi.”
Quan Thúy Nhi không chỉ đau lòng, nàng ấy còn cảm thấy hoảng hốt nữa. Ở đây, thức ăn mỗi ngày đều ngon hơn lúc nàng ấy ở nhà không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ có một chút việc để làm, còn được biểu muội cho học chữ cùng, vui tới mức hàng đêm nàng ấy thà thức học chữ chứ không nỡ đi ngủ.
“Tương Nhi! Ống khói xây xong rồi, qua nhóm lửa một chút coi!”
Trong phòng bếp truyền ra tiếng gọi, Lê Tường lập tức hưng phấn chạy vào.
“Được rồi?!”
Sư phụ Tào gật gật đầu.
“Lê nha đầu, ngươi qua đây nhóm lửa cho ta xem, kiểm tra xem có nơi nào cần sửa lại hay không.”
“Được!”
Lê Tường lập tức hưng phấn lên, cũng vì hưng phấn quá mà lúc nhóm lửa, tay nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611127/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.