Lê Tường nghĩ một chút lại nói: “Vậy tối nay ta không nấu cơm nữa, làm cho ngươi một chén chè bột củ sen ngọt ngào nhé, được không?”
Lại là một món ăn nàng ấy chưa từng nghe qua, Liễu Kiều vô cùng tò mò không biết món chè bột củ sen ngọt ngào này là cái món gì, ngẫm lại một chút, nàng ấy vẫn đồng ý.
Chờ tới khi Lê Tường đi, nàng ấy ăn no uống say, nhưng chẳng chịu đứng dậy vận động, cứ như vậy, lại lười biếng trở về trên giường nằm xuống.
Người nào thích vận động tiêu cơm thì đi vận động tiêu cơm đi, dù sao nàng ấy cũng không thích.
Ăn no nên thoải mái dễ chịu nằm trên giường ngủ trưa một giấc, nếu không thì đọc sách đi, như vậy mới sung sướng.
Liễu Kiều vô cùng thoải mái đi vào giấc mộng, nhưng không bao lâu trong giấc mộng của nàng đã xuất hiện một gia hoả đáng ghét, hắn liên tiếp kêu nàng ấy.
A không đúng, hắn luôn miệng gọi nàng là tiểu thư cơ mà, tại sao đột nhiên gọi là phu nhân rồi.
“Phu nhân, ngươi tỉnh đi……”
“Hử…… Thanh Chi à.”
Liễu Kiều xoa xoa chân mày, không nghỉ ngơi đủ cả người sẽ không thoải mái.
“Chuyện gì mà gọi ta gấp như vậy?”
“Phu nhân, lão gia vừa phái người truyền tin tức qua đây. Hai ngày trước, một tên đạo tặc bị quan phủ truy nã đã trà trộn vào trong thành. Hiện tại cửa thành đã bị phong tỏa, quan phủ đang bắt đầu điều tra. Bên ngoài không an toàn, hy vọng ngài tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611126/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.