“Biểu muội, có phải ngươi cho quá ít muối hay không? Ta thấy bên trong vại rất nhiều củ cải và nước.”
“Sẽ không sẽ không, ta muốn bỏ ít như vậy đó. Nếu bỏ quá nhiều muối, đồ chua sẽ khó lên men, ăn vào không chua như mong muốn, vậy sẽ không ngon đâu.”
Quan Thúy Nhi có chút ngốc, không thêm dấm, làm sao mà chua được? Thế nhưng nàng ấy nghĩ tới thời tiết nóng như thế này, chỉ cần dư một chút cháo ngô, bỏ từ sáng là tới tối nó đã chua rồi, có lẽ muối củ cải và bỏ cháo ngô ở bên ngoài có liên quan tới nhau, cùng một phương thức để chua tự nhiên chăng?
Dù sao biểu muội đã nói thì chắc chắn không sai.
Nàng ấy không suy nghĩ nữa, chuyên tâm đổ đủ nước vào từng vại. Sau khi nàng ấy đổ xong, nhìn biểu muội đậy nắp lên cho chúng, tiếp theo lại đổ nước lên trên những cái nắp kia.
“Hoàn thành rồi, chờ mấy ngày nữa, chúng ta mở bình lên là được!”
Lê Tường cảm thấy vô cùng hài lòng, vừa dọn những vại củ cải này qua một bên, nàng vừa hướng ánh mắt phảng phất như nhìn bốn hài nhi mập mạp nhà mình, trong mắt đầy thoả mãn.
Nàng đưa mắt nhìn cách bày trí trong bếp, vách tường sát cạnh bệ bếp đã được đặt một cái bàn lớn để thái rau, cách cái bàn một khoảng khá xa, gần với bên ngoài là vị trí của lu nước. Dù sao lu nước để nhà mình uống không thể để ở bên ngoài được.
Chờ sau khi đổ đầy nước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611128/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.