Lê Tường vừa nhìn đã thấy rất hài lòng, dù sao cũng là nàng tự tay mình vẽ nên đường viền, dù xây lệch cũng chẳng lệch được bao nhiêu. Chỉ cần xây theo đường viền đó, tuyệt đối không sai được.
“Đúng là hình dạng này, rất tốt rồi.”
Nàng nhìn xuống bếp, một hồi đã tìm được cái bếp lò nhỏ mọi người thường dùng để hấp bánh bao trên thuyền.
“Phụ thân, ngươi giúp ta dọn bếp lò nhỏ này qua cửa sau một chút, ta đi làm cơm trưa.”
“Được, để ta mang qua đó cho.”
Dường như với Lê Giang, cái bếp lò nặng mấy chục cân cũng nhẹ nhàng không khác gì một bữa ăn sáng. Sau khi dọn xong bếp lò, hắn lại cầm thùng nước qua giếng gánh thêm hai xô nước trở về.
Lúc này Quan Thúy Nhi cũng nghe được tiếng động ở bên dưới, nàng ấy lập tức đi xuống, giúp đỡ hai người dọn củi lửa ra cửa sau.
“Biểu muội, trưa nay chúng ta ăn gì mà cần chuyển bếp lò qua đây vậy?”
“Ừm…… Làm mì sợi đi.”
Mì sợi, một món ăn vừa tiện lợi vừa mau lẹ, lại không chiếm chỗ ngồi, chẳng khác nào vừa tiết kiệm được sức lực lại mang tới lợi ích kinh tế không ngờ.
“Biểu tỷ, ta đi đun nước nhồi bột, ngươi giúp ta rửa sạch những củ sen chúng ta mua về đi, đợi chút ta có chuyện cần dùng.”
“Được được được.”
Trong lòng Quan Thúy Nhi đã sớm ngứa ngáy từ lâu, nàng ấy rất háo hức muốn nhìn xem biểu muội lấy củ sen để làm gì.
Sau đó, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611110/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.