Trước mắt cửa hàng nhà nàng vẫn chưa kiếm được tiền, đành phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa, tới khi nàng kiếm được tiền sẽ qua bên này đón những tiểu bảo bối đó trở về!
“Biểu tỷ, đi, chúng ta qua xem củ sen một chút.”
Lão bà bà đằng kia bày củ sen nhìn rất tươi ngon.
“Lão bà bà, củ sen của ngài rất tươi nha, hôm nay vừa ngắt về sao?”
Lão bà bà lắc đầu, tỏ ra rất thành thật nói: “Ta ngắt từ tối hôm qua rồi, năm đồng bối một cân, tiểu cô nương muốn mua ư?”
Loại đồ ăn có giá năm đồng bối một cân xem như khá đắt, chẳng qua loại củ sen này có tác dụng rất lớn, Lê Tường nghĩ một lát sau đó vẫn quyết định mua.
Lão bà bà ngắt được không nhiều lắm, chỉ khoảng hai mươi cân, nàng thanh toán một trăm đồng bối để mua toàn bộ.
“Biểu muội!! Hai mươi cân củ sen lận đó, ngươi đâu thể ăn được nhiều như vậy. Mua nhiều vậy làm gì??”
Quan Thúy Nhi chẳng tài nào hiểu nổi. Trong suy nghĩ của nàng ấy, một trăm đồng bối có thể mua được tới mấy sọt đồ ăn, thế nhưng khoản tiền đó chỉ đủ để mua hai mươi cân củ sen thôi sao??
“Thứ này có tác dụng với ta, ta không có mua lung tung đâu mà, ngươi cứ yên tâm đi. Đi đi đi, chúng ta lại qua xem củ cải.”
Lê Tường kéo nàng ấy lượn tới lượn lui khắp chợ bán thức ăn, mua thêm mấy loại rau xanh, cuối cùng còn mang về thêm năm, sáu cân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611109/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.