Lê Tường nghiêm túc cán mì sợi thành từng lát mỏng, sau đó lại cắt thành từng sợi mì có bề rộng chừng hai ngón tay, tiếp theo nàng trải chúng lên chỗ bột mì cho chúng tách nhau ra. Chờ tới khi tất cả mì sợi đều được cắt xong xuôi, cũng là lúc nước trong nồi sôi ùng ục.
Lửa trong bếp lò rất lớn, mì rất nhanh chín. Ngay lúc đang dọn đồ ăn ra, đột nhiên nàng nghĩ đến cái gì đó vì vậy mới ló đầu ngó vào bên trong cửa hàng hô một tiếng.
“Sư phụ Tào, ngươi và đồ đệ ngươi có ăn cay được không?”
“Có thể, có thể.”
Nghe được thanh âm trả lời bên trong, Lê Tường lại nảy ra thêm tính toán mới. Sau khi nàng chia đều mì sợi vào từng chén, lại theo thứ tự bỏ muối, hành, gừng, cọng hoa tỏi non, bột ớt vào chung với mì sợi trong chén. Sau đó nàng mới đổ hết nước chần mì ra ngoài, rửa sạch nồi, bỏ dầu vào đun nóng.
Chờ tới lúc dầu trong nồi được đun nóng khoảng bảy tám phần, nàng trực tiếp lấy cái thìa múc nửa muỗng dầu tưới lên trên mì.
Sau vài tiếng vang xì xèo, trong nháy mắt, mùi hương cay nồng của ớt và cọng hoa tỏi non được dầu sôi gợi lên, đã bay ra khắp nơi.
Là người đứng gần nhất nên Quan Thúy Nhi cũng ngửi thấy trước tiên, nàng ấy còn rõ ràng nghe được thanh âm nuốt nước miếng của mình. Hoá ra còn có cách làm mì sợi như vậy!
Nhìn mì sợi sáng bóng, hương vị vô cùng thơm, vừa thấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611111/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.