Tịnh Minh đại sư cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng không phải là không thể chống lại.
Sở Dương đã xác định, Tịnh Minh đại sư tuyệt đối chưa đột phá Đại tông sư, cũng không đạt tới Nguyên Thần cảnh, nếu không thì cũng không chỉ là loại cảm giác nguy hiểm này.
Hắn được chức kiến sự kinh khủng của đại năng Nguyên Thần cảnh, dù hiện tại đã mở ra hai trăm bốn mươi khiếu huyệt nhưng đối mặt bọn hắn cũng tuyệt đối như đứa trẻ yếu ớt.
Dưới nguyên thần là phàm, trên nguyên thần là "tiên".
Đây chính là sự khác biệt.
Dù là Đại tông sư thì cũng chỉ có thể nói là bước tới cánh cửa của đạo mà thôi, vẫn thuộc phạm trù của người.
Không phải nguyên thần thì hắn có chút nắm chắc chống lại, thậm chí chém giết.
Lão đạo cười tủm tỉm nói: "Về phần lão đạo ta, ngươi khẳng định chưa nghe nói qua, tuy nhiên sư thừa của ta thì ngươi hẳn đã từng nghe thấy. Sư tổ ta là Lão Tử!"
Sở Dương chấn động cả người.
Lão Tử Lý Nhĩ đại danh đỉnh đỉnh, thân là người Hán, mấy người không biết?
Khai sáng Đạo giáo nhất mạnh, là tồn tại thánh nhân trong truyền thuyết thần thoại, dù là Khổng thánh nhân cũng đã từng vấn đạo với hắn.
Lão đạo tiếp tục nói: "Xuống chút nữa, truyền đến Tấn triều, gia sư Cát Hồng!"
Sở Dương lộ ra vẻ kính nể: "Cát Hồng lão tiền bối?"
Với vị nhân vật này, hắn có nghe nói qua, cũng là một nhân vật Đạo gia, nhưng hắn nổi danh nhất chính là luyện đan cùng y thuật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460119/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.