Trung niên đạo sĩ đến đây khiến cho Sở Dương căng thẳng đến tột độ.
Hòa thượng lúc trước đã khiến hắn cảnh giác, cảm giác không thể địch lại, mà đạo sĩ tiếp nhận thi thể Ninh Đạo Kỳ cũng khiến hắn có cảm giác tương tự.
Sở Dương nhìn qua Thương Tú Tuần, lại liếc nhìn chung quanh, sau đó nói với Từ Tử Lăng: "Ở đó cho tốt!"
Thương Tú Tuần cắn chặt môi, nàng cảm thấy Sở Dương căng thẳng: "Cẩn thận!"
Từ Tử Lăng cũng cảm thấy người mới đến quá kinh khủng, không khỏi nói: "Sư phụ cẩn thận!"
Sở Dương mỉm cười: "Yên tâm đi!"
Sau đó hắn đạp bước xuống tường thành hoàng cung, rơi xuống cách đó không xa, nhìn qua đạo nhân và nói: "Tiền bối, ngài là ai? Tịnh Minh đại sư lại đến từ đâu?"
"Hòa thượng kia nói trước đi!"
Lão đạo vỗ vỗ buông cỗ quan tài xuống, mỉm cười nói tiếp: "Hắn mới coi như hòa thượng chân chính, bình thường không hiện thần thông mà du tẩu thế gian, chăm sóc người bị thương, không màng báo đáp. Mặc chính là áo cà sa, ăn chính là thô lương quả dại, nhưng trong lòng luôn vui vẻ, cùng thiên địa đồng bạn."
Sở Dương sinh lòng tôn kính, không khỏi nhìn thoáng qua trung niên hòa thượng. Cũng phát hiện y phục hắn mặc trên người thật là áo cà sa chắp vá lỗ chỗ nhưng lại sạch sẽ mộc mạc, vẻ mặt phong trần nhưng đôi mắt lại phá lệ sáng tỏ.
Giờ phút này, trung niên hòa thượng đang vận công chữa thương cho Liễu Không.
Sở Dương lắc đầu nói: "Tịnh Thổ tông? Chưa nghe nói qua!"
Trên thế gian này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460118/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.