Tình hình nghiêm trọng, hết sức căng thẳng.
Lúc này, một đội ngũ giết tới đây, kiếm khí tung hoành, sát ý kinh thiên, những nơi đi qua không để lại một cỗ thi thể nào hoàn chỉnh, dù là mấy ngàn chiến sĩ tinh anh vây khốn Sở Dương lúc trước cũng không thể ngăn cản.
"Kiếm pháp thật đáng sợ, sát khí thật đáng sợ!"
Liễu Không quay đầu nhìn lại, không khỏi hút một ngụm khí lạnh, hãi nhiên không thôi.
"Quả nhiên thế đạo sụp đổ, trước có Dương Quảng độc chiết quần thần, sau lại có Sở Dương đại ma hiện thế, tiếp theo lại thêm một nhóm tu la không gì không giết!"
Gia Tường tôn giả thở dài.
Trong nháy mắt, một đám người đã giết tới dưới thành, bọn hắn nhao nhao đằng không mà lên, rơi xuống trên tường thành, quỳ một chân xuống với Sở Dương: "Thuộc hạ tới chậm, mong phủ chủ ban tội!"
Người tới chính là Tần Quỳnh suất lĩnh ba mươi sáu huyết vệ, còn cả Khấu Trọng và Từ Tử Lăng.
"Đứng lên mà nói!"
Sở Dương hơi ngạc nhiên: "Sao các ngươi lại tới đây?"
Sau khi đứng lên, Khấu Trọng nói: "Vốn ta ở tiền tuyến dẫn binh đánh trận nhưng đột nhiên nhận được tin tức Thương tiểu thư bị bắt, vừa vặn Tần tướng quân cũng ở ngay phụ cận nên ta liền làm chủ, cùng một chỗ đến đây nghĩ cách cứu viện, nào ngờ lại chậm hơn sư phụ một bước."
"Tới cũng tốt!"
Sở Dương gật đầu nói: "Ngươi và Tử Lăng ở đây bảo vệ Thương tiểu thư, Tần Quỳnh!"
"Có thuộc hạ!"
Tần Quỳnh âm vang đáp.
"Suất lĩnh huyết vệ giết sạch thủ lĩnh thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460117/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.