Cố Hân Vy đưa Cơ Y Lệnh trở lại Cung Hải Loan, vứt y xuống đất, bởi vì đôi chân thụ thương nên y khó đứng dậy, mà cảnh tượng trước mắt cũng làm Cơ Y Lệnh quên đứng dậy.
Sở Thần và Ân Việt đang vui vẻ cùng nhau đánh cờ ở trong lương đình, mà cách bọn họ không đến trăm bước là Thường Tân đang bị tàn nhẫn hành hình, là lăng trì!
Nhưng người trong đình lại không nhìn thấy kẻ đang bị hành hình, bởi vì người hành hình và người bị hành hình đã ẩn thân. Chỉ cần bọn họ không phát ra tiếng động thì người ngồi trong đình sẽ không phát hiện hai người cách bọn họ không đến trăm bước.
Thường Tân nhìn hai người trong đình , trong lòng không hiểu sao lại có chút vui vẻ, bởi vì Ân Việt... rốt cuộc cũng cười rồi, một nụ cười thật lòng.
Tuy là nụ cười đó không phải do chính hắn mang đến, lại càng không phải cười với hắn, nhưng hắn vẫn vui.
Đại khái, người kia \(Ân Việt\) có ảnh hưởng rất lớn đến hắn a, tuy rằng thân đang bị lăng trì... thế nhưng lòng rất vui.
Thường Tân nghĩ rằng khi mình chết cũng muốn lôi Ân Việt xuống địa ngục... Nhưng bây giờ hắn nhận ra chính mình sai lầm rồi, bây giờ trong lòng hắn... chỉ cần Ân Việt vui vẻ, nở nụ cười không có chút gượng ép như lúc này, hắn nguyện ý... bảo hắn làm gì hắn cũng nguyện ý.
\-Ư...
Thường Tân hơi run , người hành hình rất có kinh nghiệm, mỗi đao hạ xuống đều hoàn mỹ cắt đi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262218/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.