Thường Tân bị nhốt trong địa lao , chờ ngày xử trí.
Nhìn khung cảnh không sạch sẽ lại tối tăm xung quanh, mùi ẩm mốc sộc vào khoang ngửi, Thường Tân lấy ống tay áo che mũi lại.
Cũng không biết tiếp theo hắn sẽ chết như thế nào đây? Chặt làm vài khúc , sau đó cho hải sa \(cá mập\) làm thức ăn?
Haizzz, có vẻ sẽ đau đớn.
Nhưng càng đau đớn hơn là...
Thường Tân đặt tay lên vị trí ngực trái, nơi đó dường như không đập nữa.
Thường Tân biết rõ Ân Việt rất có thể sẽ gặp nguy hiểm nữa, bởi vì Ân Việt không đề phòng Thanh Hà.
Nhưng Thường Tân không nhắc nhở, thứ nhất là bởi vì Ân Việt chắc chắn sẽ không tin.
Thứ hai là người đứng sau cái bẫy này chắc chắn rất giỏi, hắn \(Thường Tân\) không có tâm trạng đấu tiếp nữa.
Thứ ba... người gài bẫy chắc là sẽ không tha cho Ân Việt.
Khi sống không được ở cùng nhau, mong là khi chết, đầu thai thêm một kiếp nữa... bọn họ sẽ thành một đôi.
Thường Tân không biết từ bao giờ mình có ý định này, có thể là bởi vì chưa bao giờ chiếm được tình cảm của Ân Việt, mà hắn cũng biết rõ sẽ không chiếm được, nên có ý định cá chết rách lưới.
Dù sao thì lúc nào cũng chìm trong vô vọng và tuyệt vọng... sẽ khiến nhân tính con người dễ vặn vẹo a.
Một khi tất cả xuống địa ngục... nhập luân hồi, quên hết kiếp này... bọn họ sẽ có khả năng thành đôi đi?
Thường Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262217/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.