Cuối cùng Cơ Y Lệnh vẫn không vứt người kia , lý do không phải là vì lương tâm cắn rứt mà là vì Linh Ly lảm nhảm.
Ăn uống xong xuôi trời cũng chập tối, vì vậy cả ba quyết định đi ngủ . Linh Ly có ý định quay lại trong bông hoa của mình ngủ, nhưng mà có nam nhân kia ở đây, Linh Ly không dám biểu hiện quá khác thường, bởi vì Thần Hộ Mệnh mà Nguyệt Thần ban cho căn bản không thể xuất hiện trước ánh mắt của người khác, vì vậy Linh Ly quyết định đi làm một con người, cụ thể là làm nghĩa muội của Cơ Y Lệnh.
Trước khi nằm ngủ, Cơ Y Lệnh nhìn chằm chằm nam nhân kia, rồi hỏi Linh Ly, cũng không thể cứ gọi " này, này " được, đúng không?!
\-Ngươi nói ta nên gọi hắn là gì?
\-Oáp.... gọi là gì cũng được...
Linh Ly ngáp một cái, mơ màng nói, sau đó liền không để ý đến Cơ Y Lệnh nữa mà là nằm xuống đất ngủ ngon lành.
Cơ Y Lệnh mang theo suy nghĩ nên gọi nam nhân kia là gì đi ngủ.
Nam nhân vốn đã nhắm mắt ngủ ngon lành nay lại mở đôi mắt ra, liếc nhìn hai người đang chìm vào mộng đẹp..... sau đó, đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau.....
\-Oáp... đau lưng quá...
Cơ Y Lệnh xoa xoa thắt lưng, mặt đất quá cứng, y không quen nên tối qua không ngon lắm, nhìn vào đôi mắt gấu trúc này là biết y ngủ không ngon thế nào rồi!
\-Linh Ly, dậy.
Cơ Y Lệnh nhẹ nhàng đánh thức Linh Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262175/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.