\-Chủ... chủ nhân... nam nhân này?
Linh Ly cẩn thận hỏi, nó không biết tại sao, nhưng dường như chủ nhân giận rồi...
Cơ Y Lệnh giận dỗi, không có nói chuyện cùng Linh Ly.
\-Chủ nhân... ngài đi nhầm đường rồi.
Linh Ly thở dài, bó tay với căn bệnh mù đường giai đoạn cuối này của Cơ Y Lệnh.
....
Phải mất nửa ngày Cơ Y Lệnh mới ra khỏi vực thẳm đen thui thùi này.
Cửa vào vực thẳm cũng rất bí mật, là một cái hang động đen thui thùi lùi.
\-Hô...
Cơ Y Lệnh thở phào một hơi, người này quá nặng, nặng chết y , mà thân thể này cũng quá yếu, giống như một con sên mềm oặt, loại mà tiện tay có thể bóp chết ấy.
Cơ Y Lệnh mặt không đổi sắc vứt nam nhân xuống đất, sau đó ngồi xổm xuống, nhìn tuấn nhan của người kia.
Người chém giết nam tử này cũng rất có tâm, đâu đâu cũng có vết thương chỉ duy nhất gương mặt tuyệt luân kia là không có.
Cơ Y Lệnh nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mắt, trong đầu thì suy tính nên làm gì tiếp theo.
Ừm, hình như là nên băng bó vết thương trước!
Cơ Y Lệnh vừa nghĩ liền làm, xé rách ngoại bào của nam nhân để băng bó.
\-Chờ đã, không đúng, hình như là phải rửa sạch vết thương trước!
Cơ Y Lệnh lẩm bẩm, nhưng mà xung quanh hoang vu vắng vẻ, sương thì còn có nhưng nước thì không thấy bóng dáng.
\-Thôi, băng bó trước vậy.
Nhưng kỹ thuật băng bó của Cơ Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262174/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.