Ba người vừa mệt vừa mỏi, đường núi quá khó đi, lại phải khắp nơi đề phòng các loại động vật ăn thịt, cả 3 đều trong tình trạng nâng cao cảnh giác, vì vậy bây giờ... rất mệt...
\-Có thuốc mê!...
Linh Ly cảnh giác nói, nhưng hai người kia đã ngã xuống.
Linh Ly nhìn Lâm Vong \( thật ra Linh Lan Hoa muốn đổi thành Tiêu Vong cho dễ nhớ a... ?\) lại nhìn Cơ Y Lệnh... sau đó sắn tay áo, dùng hết sức kéo cả hai lên giường, sau đó hùng hùng hổ hổ đi hỏi chủ nhà cho ra lý lẽ!
Linh Ly là Thần Hộ Mệnh \(tuy là hàng nhái\),theo một nghĩ nào đó, nàng cũng là một dạng tồn tại của linh hồn, thân thể này cũng gần giống như huyễn hoặc ra, cho nên không bị ảnh hưởng bởi dược vật, nhưng nếu thân thể Linh Ly bị thương, vậy thì linh hồn cũng tổn thương đồng dạng.
Linh Ly đẩy cửa bước ra,nhưng xung quanh lại hiu hắt không một bóng người, trong lòng có chút sợ hãi... nhưng tò mò chiến thắng sợ hãi, Linh Ly tìm xung quanh nhà, nhưng ngay cả con chó nhỏ canh cửa lúc trước cũng không có cả căn nhà trống rỗng, Linh Ly vô cớ rùng mình... không gian quá yên lặng!
Linh Ly mở cửa căn nhà ra... quả nhiên đường phố bên ngoài cũng trống trơn! Không có tiếng nhà hàng xóm tranh cãi... không có tiếng trẻ con nô đùa... không có gà lợn kêu ăn... tiếng chó sủa, tiếng mèo kêu... tất cả đều không có!
Sợ hãi...
Linh Ly vội vàng đóng cửa lại đưa tay đặt trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262176/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.