Tống Thư Văn không tốn bao nhiêu công sức đã tìm được vị trí của Thẩm Long Ngọc. Bởi tiếng động Thẩm Long Ngọc gây ra thật sự quá lớn.
Mấy người vừa ngự kiếm tới giữa không trung đã nhìn thấy phía xa phát ra ánh sáng rực rỡ, sau khi tới gần còn có thể nghe thấy âm thanh “vù vù” mà mũi kiếm phát ra.
Kiếm khí màu đỏ độc ác cổ quái, kiếm khí màu vàng kiêu ngạo lạnh thấu xương, nơi mũi kiếm khí giao nhau nổi lên một cơn gió lớn, từng đợt kiếm khi giống như muốn cắt nát màn đêm yên tĩnh ướt át.
Mặc dù Tống Thư Văn rất lười tu hành, nhưng ngày thường hắn ta vẫn thường xuyên luận bàn với Thẩm Long Ngọc, vừa liếc qua hắn ta đã nhận ra kiếm khí của Phục Lân: “Trận chiến này của sư huynh đúng thật là lớn... Hai người các ngươi đứng yên đây, chớ chạy lung tung. Ta đi xem thử.”
Hắn ta cẩn thận tránh đi kiếm khí tán loạn khắp nơi, chậm rãi tới gần Thẩm Long Ngọc.
Thực lực của đại sư huynh ở bên trong đám người cùng thế hệ là không có đối thủ, có thể thấy người ở đối diện cũng không phải dễ đối phó. Nhưng cho dù như thế, kiếm khí của Thẩm Long Ngọc vẫn cứ điên cuồng nóng nảy.
Càng ngày càng gần.
Tống Thư Văn đang định lại gần để quan sát kỹ hơn, tự nhiên phía trước lại truyền tới một giọng nói rất quen thuộc:
“Đại sư huynh! Tỉnh lại!”
Đó là giọng nói của một đứa bé.
Tống Thư Văn sửng sốt.
Sao hắn ta dám đưa Mộ Phong Vân đi khiêu chiến với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-yeu-su-huynh-phan-dien/1604288/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.