Hình ảnh người đứng ngoài cánh cổng cao lắc lư.
Nói là bóng người thì cũng không đúng, vì bọn chúng nghiêng đầu ngoẹo cổ, co ro, ánh mắt vô hồn, còn trợn mắt nữa. Có nhiều tên còn chảy nước bọt ở khóe miệng, chân tay cứng đờ, chậm rãi đi về phía trước.
Tiếng mở cửa dường như đã thu hút sự chú ý của chúng, nhiều người dân trong thôn vặn cổ nhìn lại đây.
Khi Lý Khuê Nhuế vừa mở cửa đã nhìn thấy cảnh này.
Trong cuộc đời ngắn ngủi của hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy một hình ảnh có lực đánh vào như vậy.
Có vô số bóng đen lang thang trên đường vào ban đêm, hành vi kỳ dị, sắc mặt kỳ lạ, không thể phân biệt được đó là quỷ hay người.
“A... A... A... A... A...!”
Hắn ta bị dọa sợ đến tè ra quần, vừa kêu to vừa liều mình đẩy cửa.
Nhưng hắn ta phải rất vất vả mới mở cửa được, đã mất rất nhiều sức lực, tuy bây giờ hắn ta đã hoảng hốt đóng cửa lại nhưng hắn ta đã không còn sức để cài then cửa nữa.
Tệ hơn là tiếng kêu của Lý Khuê Nhuế rõ ràng đã thu hút dân trong thôn. Họ cười cười tụ tập lại xung quanh cửa.
Lông tơ toàn thân Lý Khuê Nhuế đều dựng hết lên, trên lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh. Một trận gió đêm lướt qua, hắn ta nén nước mắt nước mũi vào lại, run rẩy đứng lên. Hắn ta gào thét theo bản năng để bảo những người đó đừng qua đây, nhưng những người đó vẫn càng ngày càng tiến gần hơn.
Một cảm giác bất lực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-yeu-su-huynh-phan-dien/1604287/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.