Đường đường là một nàng công chúa nhưng hành lý của tôi vô cùng thê thảm, còn ít hơn khi tôi ở hiện tại.
Ngày xưa trong cung, tôi bị ghẻ lạnh lắm nên gả đi cũng chẳng được bao nhiêu hồi môn.
"Công chúa, ngày xưa trong cung người rất khổ, bị các vị hoàng tử công chúa khác đều thích ức hiếp người… chỉ vì người rất giống mẫu thân nên xinh đẹp hơn họ bội phần."
Tôi nhìn mình trong gương, là gương mặt của Tiểu Mỹ Mỹ năm 16 tuổi đây mà, ngày trước ở hiện tại khi đi học tôi cũng được xếp vào hàng hotgirl của trường, chỉ là… tôi không có niềm tin vào tình yêu nên cho đến gần 30 tuổi vẫn không muốn hẹn hò với ai.
Bỗng dưng có chồng, cũng có chút thú vị.
Tôi không muốn quay về thế giới của mình, nếu đây là một giấc mơ thì tôi muốn lạc trong giấc mơ này mãi mãi.
"Tiểu Mãn, đưa ta xuống phòng bếp đi."
"Công chúa, người đói sao, để em xuống bếp lấy đồ ăn cho người."
"Không, ta muốn tự nấu."
Người ta đã cho mình một gian phòng rộng lớn như vậy, vả lại hắn ta vì tôi mà bị thương ở tay, tất nhiên phải báo đáp rồi.
Tiểu Mãn ôm bụng cười lớn.
"Công chúa, người sao có thể nấu chứ."
Tôi lườm con bé, bị tôi nhìn con bé liền im bặt.
Từ khi lên đại học, tôi đã rời khỏi ba mẹ mà ra ngoài sống tự lập nên đối với việc nấu nướng sao có thể làm khó được tôi.
Tôi nấu cho Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-gian-de-gap-tan-lang-nhu-y/2963929/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.