Hôm sau tôi đi ra khỏi phòng thì đã không còn thấy đám lính canh nữa.
Không lẽ hôm qua vì nghĩ tôi khóc mà hắn thương cảm quá nên tha cho tôi một mạng.
Tôi vừa giúp Tiểu Mãn thoa kem trị sẹo trên gương mặt liền nảy ra một ý hay.
"Công chúa, người đang nghĩ gì mà gương mặt đắc ý như vậy?"
"Tiểu Mãn, ta nghĩ ra cách trả đũa Tô Hinh Dư rồi…"
"Công chúa, người thay đổi rồi… nhưng Tiểu Mãn rất mừng, người của trước kia quá mềm yếu, quá cam chịu." - Tiểu Mãn mừng rơi nước mắt.
Tôi xoa đầu cô bé xinh xắn đáng yêu, có lẽ trước kia vì cô công chúa nhỏ mà Tiểu Mãn chịu nhiều uất ức.
Cô gái này cũng gan lỳ không kém ai.
Tôi và Tiểu Mãn đi đến thư phòng của Trương Tử Ngôn, nhìn thấy hắn ta đang đứng cùng một số người, có lẽ đang bàn bạc gì đó.
"Công chúa điện hạ."
Hai người đứng cùng Trương Tử Ngôn cúi người chào tôi.
Tôi đưa mắt nhìn Tiểu Mãn.
"Bên trái là Trình Phong - bên phải là Vũ Hãn, hai người họ đều là phó tướng, là thuộc hạ thân tính của Tướng quân."
Tiểu Mãn khẽ nói nhỏ.
"Xin chào… ta có làm phiền các huynh không?"
Trình Phong và Vũ Hãn nhìn nhau khó hiểu, sau đó liền tươi cười lắc đầu.
"Không… không… bọn chúng thần và Tướng quân cũng vừa bàn xong việc… Trương tướng quân, vậy xin phép cáo từ."
Tôi nhìn bọn họ rời đi, không tiếc dành cho họ một nụ cười thân thiện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-gian-de-gap-tan-lang-nhu-y/2963932/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.