Khi tùy tùng và Tiểu Mãn chạy đến thì tên áo đen đã nằm dưới đất, bị tôi khóa tay dưới đất nằm la hét xin tha mạng.
Nhìn thấy người ứng cứu đến tôi buông hắn ra, nhưng có lẽ bị trật khớp rồi, muốn lành lặn cũng phải tĩnh dưỡng bài ba tháng.
"Công chúa, người có bị thương không?"
Tôi lắc đầu:"Ta không sao, mau đến bắt hết bọn chúng lại cho ta… xem kẻ nào muốn hãm hại bổn công chúa."
Trương Tử Ngôn tiến về phía tôi, nhìn thấy tôi không bị thương liền ôm lấy tôi đầy lo lắng.
Tôi nhìn thấy trên vai hắn bị thương.
"Ngài bị thương rồi."
"Chỉ là vết thương nhỏ, đi thôi ta đưa nàng về phủ."
Tôi có chút sợ nha, nếu hôm nay không đi cùng Trương Tử Ngôn thì cái mạng nhỏ này cũng khó lòng giữ được.
Về đến phủ, tôi xử lý và băng bó vết thương cho hắn.
Vì vết thương trên vai nên hắn phải cởi bỏ áo ngoài ra.
Tôi ngượng đến đỏ mặt.
"Để Trình Phong làm, nàng nghĩ ngơi đi."
"Ngài vì ta mà bị thương, ta đâu thể làm ngơ được."
Thật ra thì tận mắt được nhìn body săn chắc của hắn chính là tôi được lợi rồi hahaha.
Vết thương cũng không hề nhẹ, ngày xưa cũng không có thuốc giảm đau. Vậy mà lúc tôi dùng nước muối sát khuẩn hắn cũng không có chút gì gọi là đau đớn.
Dã man thật.
Sau khi băng bó vết thương xong hắn liền mặc lại áo trong sự tiếc nuối của tôi.
"Tướng quân, tất cả bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-gian-de-gap-tan-lang-nhu-y/2963904/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.