"Công chúa, mời người đi cùng chúng tôi."
Nhìn bọn người trước mắt, tôi không phải đối thủ của chúng.
Đúng là rời xa anh chính là bão tố mà.
Tôi đã rời xa kinh thành như vậy, mà vẫn không thoát được đám người này.
Là người của ai, Hoàng hậu hay Tô gia.
"Đại ca, đã xử lý bọn người của Trương Tử Ngôn."
Thì ra là hắn cho người bảo vệ tôi, nhưng bọn áo đen vừa đông vừa mạnh… sao có thể chống lại.
Bọn chúng bắt tôi và Tiểu Mãn đưa đi, biết đánh không lại nên tôi đành hèn nhát đưa tay chịu trói.
Bọn chúng cũng không làm khó dễ gì tôi và Tiểu Mãn, chỉ là dường như bọn chúng không đưa tôi quay về kinh thành.
Đi qua một khu rừng, bọn chúng cho ngựa dừng lại nghỉ ngơi tại một quán trọ ven đường.
"Các người cởi trói cho ta đi, dù gì ta cũng là nữ nhi có thể chạy trốn được đâu." - Tôi nhìn tên đại ca nói, hắn dường như có quyền lực nhất.
Hắn ta không đáp, cũng không có ý thỏa hiệp.
"Cả một đám đàn ông lại ức hiếp hai cô gái yếu đuối."
Một nam nhân ngồi bàn bên cạnh lên tiếng, hắn ta còn đi cùng thêm hai người khác, gương mặt có chút khác lạ, vả lại còn đầy sát khí.
Tôi lẻn đưa mắt nhìn hắn ta.
Ánh mắt hắn cũng chạm vào mắt tôi.
Ôi… trai đẹp.
Không, giờ khắc này không được nghĩ đến việc háo sắc.
Tên đại ca nghe xong liền tức giận, cầm gươm tiến về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-gian-de-gap-tan-lang-nhu-y/2963902/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.