Mạc Tiếu Phàm cùng với những người hầu cận và vệ sĩ vội vã xuống máy bay.
“Đám người của Hội trưởng Thẩm hẳn là ở phía trước gần đây.” Người đi theo phía sau thấp giọng nói, sợ mình phạm sai lầm sẽ khiến cho Mạc Tiếu Phàm không vui.
Mạc Tiểu Phàm không đáp, ánh mắt của cô ấy nhìn xung quanh sân bay như muốn tìm kiếm ai đó.
Đúng là trời xanh không phụ lòng người.
Khẽ liếc mắt, cô ta đã bắt gặp một bóng người cao lớn và nghiêm nghị đứng ở lối ra C3.
“Hội trưởng!” Mạc Tiếu Phàm hét lên.
Thẩm Diệu Chu thậm chí không quay đầu lại, cậu ấy liếc nhìn bóng dáng của Tống Ỷ Thi, rồi đột nhiên lao vào trong mưa.
Mạc Tiểu Phàm bất đắc dĩ nhìn bóng dáng cậu ấy xa dần: “...”
Tống Ỷ Thi đang cầm ô, mưa cũng đã ngớt rồi, chỉ cần cô đi chậm thì sẽ không bị ướt. Vì thế nên hiếm khi cô có một số cảm xúc tích cực đối với Sở Nghệ Niên.
Nhìn những bóng người vội vã chạy qua, cảm giác một mình cầm ô thật sự quá...
“Hả?” Tống Ỷ Thi sửng sốt một chút.
Chàng trai chạy nhanh cả một đường, nhanh chóng đứng bên cạnh cô rồi giật lấy cán ô từ tay cô. Bá đạo đến mức không thể chấp nhận được.
“Tôi cầm cho cậu.” Giọng nói chàng trai lạnh lùng vang lên bên tai, đồng thời Tống Ỷ Thi cảm giác được nhiệt độ trên người cậu ấy hoàn toàn bao phủ lấy cô, hình như trong đó còn có hương thơm thanh mát.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-van-nguoi-me-troi-sinh-phai-lam-sao-day-/3474159/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.