Yến Thu Xuân say mê trong mỹ thực, Đông Đông ăn xong một miếng sườn dê nhỏ, ánh mắt chuyển hướng nhân lúc nàng không để ý chuẩn bị ăn miếng thứ hai.
Ai ngờ cho dù như thế, Yến Thu Xuân vẫn nhìn thấy, đè tay nhỏ của cậu bé lại: "Không thể!"
Đông Đông nước mắt đầm đìa, lừa gạt khóc sướt mướt nói: "A Xuân tỷ tỷ! Đệ muốn ăn! Huhu... Ngày mai đệ phải đi học rồi, không ăn được nữa..."
Anan
Yến Thu Xuân vô cùng nghiêm túc: "Ta biết đệ muốn ăn, nhưng thịt dê có tính nóng, trước đó đệ đạp chăn bây giờ đau họng, có thể cho đệ ăn một miếng là may rồi. Nếu như đệ ngoan ngoãn, chờ đệ khỏi bệnh ta sẽ làm thêm cho đệ, nhưng nếu đệ không ngoan thì sau này không cho ăn nữa!"
Trên mặt nàng vô cùng ngây thơ, xinh đẹp không giống sẽ dạy dỗ người khác. Song, ánh mắt của nàng lại kiên định, nghiêm túc, Đông Đông vẫn bị hù dọa.
Cậu bé đỏ mắt nhìn nàng giống như đang xem nàng nói thật không.
Yến Thu Xuân không hề nhượng bộ.
Đông Đông hiểu, ấm ức cúi đầu.
Yến Thu Xuân đau lòng xoa đầu cậu bé, cho ăn quýt. Đúng là sai sót, nàng thèm thịt nướng quá nên mới làm lò xong đã lập tức nướng ngay, không ngờ đúng lúc đứa nhỏ này bị bệnh không thể ăn thứ này, chỉ có thể tạm thời để cậu bé chịu ấm ức thôi.
"Quýt cũng ngon nữa, đừng tức giận được không? Sau khi đệ khỏi bệnh, nhất định tỷ tỷ sẽ làm rất nhiều thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3624430/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.