Song, vì thực khách là trẻ con và người già nên nàng làm thức ăn thanh đạm hơn một chút.
Ăn đồ thanh đạm nhiều, thứ nàng ngày nhớ đêm mong là đồ nướng. Vì thế nàng hỏi Thủy Mai, ai ngờ vừa nói xong đã có thợ xây đến đây.
Mà lúc này, đây là lần đầu tiên sử dụng lò trong bếp, bên trong gắn xâu thịt heo phủ gia vị, khoai sọ nghiền, hạt dẻ tách vỏ vân vân.
Một phút trước, những thứ này được lấy ra, lại cho thêm mấy quả quýt vào.
Mùi thơm đến mức Uyển Nhi vốn điềm đạm cũng ngồi không yên, ra khỏi phòng khách trông mong nhìn. Đông Đông sắp chảy nước bọt nhìn lò nướng kia.
Ma ma hầu hạ bọn họ sợ hai người bị thương nên ở một bên ngăn cản.
Đông Đông vẫn đến gần, mùi thơm kia bay thẳng đến chóp mũi, cậu bé nhìn thoáng qua giọng nói khàn khàn sốt ruột: "A Xuân tỷ tỷ, món này khi nào ăn được?"
Ngày cuối cùng khi đi học, Đông Đông vui quá mức còn chơi bóng đá với Yến Thu Xuân một hồi, kết quả đổ mồ hôi. Buổi tối đi ngủ còn đạp chăn, cảm lạnh.
Đây cũng là lý do Yến Thu Xuân bỏ hai quả quýt vào.
Quýt được nướng có tác dụng trị ho, mà lúc này nàng có thể phóng đại độ ngon của thức ăn. Không biết có phóng đại tác dụng của quýt nướng trị ho không?
Nàng rất bất đắc dĩ, tên nhóc ăn vặt này quá sốt ruột, nàng xoa đầu cậu bé: "Đừng vội, không phải còn chưa chín à, đệ ăn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3624429/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.