Chỉ là ngày đầu tiên trôi qua, ngày thứ hai, ngày thứ ba...
Mỗi ngày trôi qua, đến khi Thái học viện nghỉ, cuối cùng Giang phu nhân không nhịn được nữa, đích thân đến đón Đông Đông, muốn đón cậu bé về. Ai ngờ đi xem lại thấy cháu trai mập lên!
Hơn nữa còn trắng tinh nhìn vô cùng khỏe mạnh.
Trong lòng Giang phu nhân nghẹn lại, lời nói nhiệt tình suýt nữa nói không nên lời.
"Đông Đông, đã lâu rồi nãi nãi không gặp con, lần này theo nãi nãi trở về nhé?" Giang phu nhân cười, dụ dỗ nói.
"Bà ngoại!" Đông Đông hô lên.
Sắc mặt Giang phu nhân tái xanh, trước đó rõ ràng bà uốn nắn rồi, bà là nãi nãi không phải bà ngoại! Kết quả mới mấy ngày lại thế nữa!
Tiêu gia hại chế.t con bà còn không chịu trả cháu trai cho bà?
Nhưng Giang phu nhân chịu đựng, tiếp tục mỉm cười nhìn hắn. Điều này khiến Đông Đông có thêm dũng khí, cậu bé nói: "Có thể không về không? Trước đó Đông Đông ở bên bà ngoại rất lâu rồi! Bây giờ muốn ở bên nãi nãi..."
Giang phu nhân: "..: "
Lâu gì chứ!
Chẳng phải chỉ... Mấy tháng à...
Giang phu nhân cũng chột dạ, ban đầu nói chỉ ở mấy hôm, bà dỗ dành một phen nên ở nên ở lâu dài, còn cho ma ma Tiêu gia đi về, lung lay đứa nhỏ.
Lúc đó, Đông Đông cũng nói muốn về, bà nói không đi trở về cũng được.
Lúc đó, Tiêu gia ngoại trừ Tiêu Hoài Thanh cũng không có ai khiến Đông Đông nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3624428/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.