Nàng cầm đồ vật Tiêu gia cho cảm thấy rất áp lực, nhận lấy thì ngại nhưng cầm lấy thì rất bình tĩnh, thậm chí có cảm giác càng nhiều càng tốt. Nếu Giang gia có thể hào phóng như thế thì nàng dạy học cũng được.
Số tiền này thêm tiền của nàng cũng đã được khoảng hai trăm lượng!
Anan
Còn lễ vật Tiêu gia cho nữa, những thứ này nếu cần dùng gấp, đem đi bán thì có số tiền không nhỏ.
Yến Thu Xuân vô cùng vui vẻ, Đông Đông lại không vui.
Lớp vỡ lòng của bọn họ chỉ có hai ngày nghỉ, dùng hết thì phải đi học. Ban đầu, hắn bị phong hàn còn tưởng rằng được nghỉ thêm mấy ngày.
Ai ngờ ngày hôm sau, đại phu tới khám bệnh cho hắn, lại vạch mắt hắn lên nhìn, cuối cùng nhìn lưỡi, nói với Tứ tiểu thư Tiêu gia Tiêu Hoài Viên đang lo lắng nói: "Tiểu thiếu gia không sao, bệnh phong hàn khỏe rồi."
Tiêu Hoài Viên khó mà tin được: "Nhanh như thế à?"
Đông Đông bối rối, ban đầu vô cùng tin tưởng mình không cần phải đi học, nghe lời này yếu ớt nói: "Con vẫn chưa khỏe sao?"
Mới mở miệng, cuống họng không còn khàn khàn nữa!
Đại phu cười nói: "Nhìn xem chẳng phải rất có tinh thần à? Có thể tiểu thiếu gia lớn rồi, thân thể tráng kiện."
Tiêu Hoài Viên bật cười, nhìn con trai: "Làm sao bây giờ? Có đi hay không?"
Đông Đông rưng rưng gật đầu: "Đi!"
Không nói những chuyện khác, nếu tiểu thúc thúc biết mình lười biếng, nếu Đại bá biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/3624431/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.