Quần của Tô Hồi Ý suýt chút nữa rách toác ra!
Cậu lại đỡ chân giường từ từ nâng mình lên, như khép cái compa lại, “Anh hai, em đang…”
“Đang biểu diễn dạng thẳng chân cho tôi xem?”
“…” Tô Hồi Ý ngoan ngoãn cúi đầu, “Đúng vậy ạ, góp vui cho anh.”
Tô Trì buông cánh tay xuống đi tới, dừng hai trước chiếc giường, “Cái này cũng là góp vui?”
“Góp ngủ.”
Tô Trì ha ha một tiếng, túm phần da sau gáy của cậu xách người đi ra phòng nghỉ, Tô Hồi Ý lại biến thành một chú gà con mới nở, vỗ cánh tự cứu mình, “Hôm qua em thấy anh hai ngồi ngủ trên ghế salon khó chịu, nên mới chợt nghĩ muốn thêm một cái giường nữa.”
“Một cái giường lò xo.”
Tô Hồi Ý ngượng ngùng, “Anh ba vô tình mua to quá.”
Tô Trì ngừng lại, ý tứ sâu xa, “Ồ… thì ra chú ba cũng có dính líu vào.”
Tô Hồi Ý ngượng ngùng bán hắn ra, “Không thì công ty dọn nhà làm sao vào được công ty ạ?”
Xin lỗi anh ba, trên đường Hoàng Tuyền anh em ta sống nương tựa vào nhau, anh cũng không phải bị lạc đàn nữa rồi.
Phần da sau gáy được thả ra, Tô Trì thu tay về cởi áo khoác vắt trên ghế sa lon. Tô Hồi Ý thăm dò, “Anh hai, vậy buổi trưa anh có vào ngủ không?”
“Đã xếp gọn hết rồi, sao lại không ngủ.”
Tô Hồi Ý khuất phục trước sự lý trí của hắn.
Hai người ra ngoài ăn cơm xong, khi trở về thì thấy Tiểu Tần đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/1956790/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.