Tô Hồi Ý sợ ngây người trước những lời vớ va vớ vẩn đầy nghiêm túc của Tô Trì!
Văn phòng chợt ngưng đọng lại trong chốc lát, sau đó trưởng phòng Trần mới lúng túng bù vào, “Ầy, hình như chuyên ngành không được đúng lắm thì phải…”
Tô Trì nhàn nhạt, “Hình như chuyên ngành của trưởng phòng Trần hình như cũng không phải là nhân sự nhỉ.”
“Nói cũng đúng… tôi đi trước đây, chủ tịch Tô.”
Tô Hồi Ý vội vàng nhấc chân lịch bịch lùi ra sau ba bước, ngay khoảnh khắc cửa phòng vừa mở ra đã khôi phục thành tư thế bước đến, giả vờ như vừa mới đến.
Cậu chạm mặt với trưởng phòng Trần đang vội vàng ra ngoài, đối phương nhìn thấy cậu thì cũng dời mắt sang chỗ khác, hai người đi lướt qua nhau.
Vào cửa, Tô Trì đang ngồi ở sau bàn làm việc. Tô Hồi Ý đưa tài liệu lên, “Anh…”
“Không gọi tôi là chủ tịch Tô nữa à?”
“Vậy giờ cần em sửa lại không?”
Cậu gọi anh là do tâm trạng đột xuất dâng lên. Bởi vì khi Tô Trì bênh vực cho cậu không còn là cấp trên của cậu nữa, mà chỉ là anh trai của cậu mà thôi.
Tô Trì nói, “Tùy cậu.”
Tô Hồi Ý phát hiện ra tiêu chuẩn của Tô Trì hình như cũng không nghiêm khắc đến vậy, cậu thử dò hỏi, “Nếu không trước mặt người khác em gọi anh là chủ tịch Tô, lúc chỉ có hai người chúng ta thì gọi anh là anh hai?”
Tô Trì, “Xem ra cậu không có cơ hội gì để tôi là chủ tịch Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vai-ac-toi-gia-ngoc-de-song/1956788/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.