Khúc Tiểu Tây mỉm cười: "Chú nghe anh ấy kiến nghị mới mời tôi tới nơi này? Vậy anh ấy cũng rất hiểu tôi rồi." Dừng một chút, cô lại nói: "Ai chứ anh ấy thì đúng rồi, anh ấy thường đến nhà tôi làm khách, biết tôi thường đến nhà này mua bánh ngọt, lại còn biết tôi thích nằm trên ghế sofa phơi nắng. Làm hàng xóm một thời gian, chẳng cần tôi nói, anh ấy cũng sẽ biết." Thẩm Hoài bật cười: "Vậy vẫn là hiểu cô, bằng không cô cũng sẽ không đến đây nhỉ?" Khúc Tiểu Tây chống cằm hỏi: "Cho nên hôm nay chú rốt cuộc muốn nói cái gì? Cùng tôi thảo luận về Túc Bạch?" Thẩm Hoài: "Vậy cũng phải." Hắn dựa vào ghế sô pha, nói: "Cùng cô thảo luận việc kiếm tiền. Tôi phát hiện cô có rất nhiều ý tưởng hay nên cố ý đến tìm cô tham thảo một lần cho biết." Khúc Tiểu Tây: "……" Cô nhìn vị ông chú trước mắt này, hỏi ngược lại: "Chú muốn thảo luận cái này với tôi, chú không phải rất lợi hại sao?" Năng lực của Thẩm Hoài, dù trong sách hay ngoài thực tại cô cũng đều nghe nói không ít. Cô không cảm thấy những lời nói đó là giả. Dù sao người ta có khoác lác thì nguyên tác cũng không thể làm vậy, một vài người có bối cảnh đã được nhắc qua chắc chắn sẽ không xảy ra sự cố chệch hướng quá lớn. Cô nói: "Cao thủ như chú còn muốn thảo luận cùng tôi, tôi sẽ cảm thấy bản thân rất giỏi đó." Thẩm Hoài: "Nếu nói đến kiếm tiền, quả thật tôi so với cô lợi hại hơn nhiều. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666483/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.