Xe đã rời khỏi, Khúc Tiểu Tây lúc này mới liếc mắt sang hỏi: "Sao giờ này anh lại ở nhà?" Túc Bạch: "Một công việc làm thêm của anh bị hủy." Tầm mắt anh dừng trên đầu Khúc Tiểu Tây, mãi sau mới nói: "Em lại còn cắt tóc?" Thật ra Khúc Tiểu Tây đã cắt tóc hai ba ngày rồi nhưng Túc Bạch vẫn chưa thấy. Hai người ở đối diện nhau, mỗi tội Túc Bạch làm nhiều việc, cơ bản không ở nhà nên khó chạm mặt. Khúc Tiểu Tây: "Đúng đó, em thấy như vậy tiện hơn rất nhiều." Túc Bạch nghiêm túc nhìn nhìn Khúc Tiểu Tây, nói rất thiệt tình: "Em là cô gái cắt tóc ngắn đẹp nhất anh từng thấy." Khúc Tiểu Tây bật cười: "Cảm ơn anh đã khen." Túc Bạch: "Nói thật cũng coi là khen à?" Khúc Tiểu Tây hớn hở hẳn lên, tươi cười xán lạn. Làm gì có ai không thích nghe lời nói dễ nghe, đặc biệt là những lời nói có vẻ cực kỳ chân thành như thế này. Khúc Tiểu Tây nhếch khóe miệng lên cao cao, quả thực không làm sao hạ xuống được nữa. Cô nói: "Nhìn vào phần ăn ngay nói thật của anh, tối nay em quyết định mời anh ăn cơm." Túc Bạch: "Được." Hai người cùng vào nhà, cửa còn chưa kịp đóng đã thấy Trương Ngọc Thục đứng ở chân cầu thang, do do dự dự muốn tiến lên mà không tiến lên muốn quay về lại không quay về. Khúc Tiểu Tây chỉ nhẹ gật đầu coi như chào hỏi chứ không nhiều lời hơn. Cô với hai chị em nhà họ Trương này chẳng có tiếng nói chung. Nghĩ đến việc người ta ghét cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666470/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.